Chuong 1407: Tan Thuong Lan Ra Tay 2
Chuong 1407: Tan Thuong Lan Ra Tay 2Chuong 1407: Tan Thuong Lan Ra Tay 2
Không không không, ông ta là đang thử trình độ hiểu biết cả mình vói ông ta, một khi chính mình phát hiện bí mật của ông, nàng và Hách Liên Nghiệp đều phải chết, Hách Liên Nghiệp chết không quan trọng, nàng chết quá đáng tiếc.
Xem ra, ông ta vẫn luôn âm thầm giám thị Hách Liên Nghiệp.
Biết Hách Liên Nghiệp và mình nói gì đó, nhưng cũng không rõ ràng nội dung cụ thể.
Ý niệm hiện lên, Tô Tiểu Tiểu hiểu rõ mình nên trả lời như thế nào: "Lời này của ngươi là ý gì? Chẳng lẽ ngươi không phải Nam Dương Vương chân chính? Ngươi... Ngươi là ai? Ngươi giả mạo Nam Dương Vương có mục đích gì?”
Nam Dương Vương liếc mắt nhìn Tô Tiểu Tiểu thật sâu một cái, lại không nói nữa, mà là đứng dậy, đi về phía Tô Tiểu Tiểu, trên cao nhìn xuống uy hiếp nói: "Là ngươi ngoan ngoãn đi theo ta, hay là ta bắt đi một đứa, ngươi mới theo ta đi?"
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt, phát ra nghi ngờ sâu trong lòng: "Ngươi bắt đi một đứ là được, vì sao thế nào cũng phải mang theo ta?"
Bởi vì Nam Dương Vương sẽ không mang hài tử...
Huống chỉ lại là ba tiểu tể tử khiến người phát điên.
Nam Dương Vương chăm chú nhìn, sát khí ở đáy mắt ông ta chợt lóe qua, ông ta giơ tay, lòng bàn tay chuyền về phía giường.
Tô Tiểu Tiểu thỏa hiệp: "Ta đi theo ngươi."
Nam Dương Vương mang Tô Tiểu Tiểu ra sân.
Ông ta quen thuộc với Vệ gia, còn quen thuộc hơn Tô Tiểu Tiểu, quanh co lòng vòng, một thủ vệ cũng không gặp phải.
Tô Tiểu Tiểu chậm rì rì mà đi theo phía sau ông ta.
Nam Dương Vương lạnh lùng nói: "Không cần ý đồ kéo dài thời gian."
Tô Tiểu Tiểu bĩu môi nói: "Ngươi có cảm thấy mình phạm vào sai lâm hay không? Hiện tại ba hài tử không còn nữa, ngươi không uy hiếp được ta, nếu ta kêu một tiếng —"
Nam Dương Vương để trường kiếm ở trên cổ nàng.
Tô Tiểu Tiểu lúng túng: "Chỉ đùa một chút mà thôi."
Nam Dương Vương mang theo Tô Tiểu Tiểu đi vào một tường viện nát, ông ta xem xét tường viện: Treo qua đi.'
Tô Tiểu Tiểu thầm nói: "Khinh công của ta không ổn định, tường quá cao."
Nam Dương Vương trực tiếp nắm nàng lên ném đi.
Tô Tiểu Tiểu: "... Tô Tiểu Tiểu ngã ở trên xe ngựa ngoài tường.
Nam Dương Vương nhảy lên, lên xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu bò dậy, phủi bụi đất trên người, xoay tròn đôi mắt.
Nam Dương Vương lạnh lùng nói: "Dám chạy, chém chân ngươi."
Tô Tiểu Tiểu ngoan ngoãn ngồi xuống.
Trong bóng đêm, một người cao thủ lặng yên không một tiếng động mà thi triển khinh công lại đây, ngồi ở trên tòa xe, cầm lấy dây cương: "Gial
Nam Dương Vương nhắm mắt dưỡng thần.
Tô Tiểu Tiểu nhìn ông ta một cái, hỏi: "Ngươi trừ bỏ muốn di chiếu tiên đế, kỳ thật cũng muốn được binh phù của Vệ gia? Không bằng chúng ta làm giao dịch, ta giúp ngươi lấy được binh phù, ngươi thả ta ra?"
Nam Dương Vương không dao động.
Tô Tiểu Tiểu tiếp tục lải nhải: "Ta và Vệ Đình cũng không ân ái như ngươi nghĩ, ta chính là thấy hắn đẹp mắt, chính là một đèn dầu tắt, không đều một cái dạng sao, nói nữa, dù sao người cũng phải theo đuổi một chút cảm giác mới mẻ, dù đồ ăn có ngon, ăn nhiều cũng sẽ ngán, nam nhân cũng giống vậy! Ngươi muốn chính là ngôi vị hoàng đế, phía sau ta có binh quyền hai nhà Tần, Tô..."
Nam Dương Vương không kiên nhẫn nói: "Ngươi rất ồn!"
Tô Tiểu Tiểu lời nói thấm thía nói: "Ta không phải đang quy phục ngươi sao? Chim khôn lựa cành mà đậu, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nhìn dáng vẻ Cảnh Tuyên Đế là đấu không lại ngươi, ta thay chính mình tìm chỗ dựa trước. Ngươi chỉ cần đồng ý không động vào ta, không động Tô gia và Tần gia, ta bảo đảm giúp ngươi vinh đăng cửu ngũ! Về chút tư quân Vệ gia này tính là cái gì? Có thể chống lại thiết ky Tân gia và tam quân Tô gia số lượng khổng lồ sao?"