Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1400 - Chuong 1406: Tan Thuong Lan Ra Tay 1

Chuong 1406: Tan Thuong Lan Ra Tay 1 Chuong 1406: Tan Thuong Lan Ra Tay 1Chuong 1406: Tan Thuong Lan Ra Tay 1

Tô Tiểu Tiểu trở lại Vệ gia, Vệ Đình còn chưa có trở về, trong phòng im ắng, đen nhánh một mảnh.

Nàng đóng cửa phòng lại, đang muốn cầm đèn, bỗng nhiên phát hiện một người ngồi trên ghế.

Động tác của Tô Tiểu Tiểu cứng lại, nàng theo bản năng nhìn về phía đối phương.

Trong phòng quá tối, duỗi tay không thấy năm ngón tay, nàng không thấy rõ bộ dáng của đối phương, nhưng lờ mờ nhận thấy được một tia hơi thở khiến nàng quen thuộc.

Nàng là ngoài phòng tiến vào, đối phương hẳn là thấy rõ nàng, nếu đối phương không vừa vào đã ra tay, vậy còn có đường sống cứu vấn.

Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh lại, lại thắp đèn như thường lui tới.

Ánh sáng đèn dầu chiếu ở trên khuôn mặt tuy có dấu vết năm tháng lại vẫn tuấn mỹ kia của đối phương.

Tô Tiểu Tiểu nhàn nhạt nói: "Thì ra là điện hạ."

Nàng nói xong, nhìn tiểu nha hoàn ngã nằm ở chân bàn.

Tiểu nha hoàn còn thở, hô hấp cũng coi như đều đều, hẳn là chỉ ngất đi.

Ánh mắt nàng lại nhìn về phía màn trướng rơi xuống, tiếng hít thở của ba tiểu gia hỏa hết đợt này đến đợt khác mà truyền đến, không có khác thường.

Nam Dương Vương thu hết cảnh giác của nàng vào đáy mắt, cong môi cười.

Ông ta cười rộ lên rất lạnh lùng, khiến người không rét mà run.

Tô Tiểu Tiểu bất động thanh sắc mà ngôi xuống trên ghế ở bên cạnh giường kia, để ngừa trong chốc lát ông ta xuống tay với hài tử, nàng còn có thể làm lá chắn thịt.

Động tác nhỏ của nàng không thể gạt được Nam Dương Vương, Nam Dương Vương cũng không để ý.

Tô Tiểu Tiểu rót cho mình một ly trà lạnh, không mặn không nhạt hỏi: "Đêm khuya điện hạ đến thăm, là vì chuyện gì?"

Ánh mắt sắc bén của Nam Dương Vương nhìn vào đôi mắt của nàng: "Di chiếu của tiên đế ở nơi nào?"

A, hoá ra di chiếu còn chưa tới tay.

Giờ khắc này Tô Tiểu Tiểu lại bội phục Trương Phong, có thể ở phía dưới mí mắt Nam Dương Vương giấu trời qua biển, không hổ là mật thám lợi hại nhất.

Lúc trước Nam Dương Vương tỉ mỉ tài bồi hắn ta, là vì để hắn ta thân không biết quỷ không hay mà ẩn núp ở bên người Mạc Quy Viễn, chưa từng nghĩ đến đầu tới mình bị con ưng mình nuôi mổ mắt ngược lại.

Nghĩ đến đây, sao Tô Tiểu Tiểu lại có một tia thống khoái như vậy?

Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu vô tội: "Di chiếu tiên đế gì, ta nghe không rõ?"

Nam Dương Vương nói: "Trương Phong không phải người Bắc Yến giết chết."

Không phải chứ, ngay cả việc này ngươi cũng điều tra ra?

Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu không thay đổi: "Vậy liên quan gì đến ta?"

Nam Dương Vương âm lãnh mà nhìn nàng: "Ngoan ngoãn giao ra đây, có lẽ ngươi còn có thể sống lâu thêm mấy ngày, nếu không —"

Tô Tiểu Tiểu hai tay ôm ngực: "Như thế nào?"

Nam Dương Vương cười lạnh: "Ta cũng chỉ có thể mang ngươi đi, để Vệ Đình lấy di chiếu tới chuộc ngươi.'

Âm hiểm!

Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu trấn định nói: "Ngươi đừng tưởng trong phủ không có cao thủ, mấy tẩu tẩu của ta, mỗi người đều có thể đánh, còn có ám vệ, ta chỉ cần gọi một tiếng, bọn họ lập tức là có thể tới không."

Nam Dương Vương chỉ đầu ngón tay thon dài về phía giường sau Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi gọi một tiếng, ta giết một đứa."

Tô Tiểu Tiểu co rút khóe miệng.

Đây là đại biến thái máu lạnh gì vậy!

Khó trách Tô Huyên nói ông ta không có nhược điểm, đều lục thân không nhận có thể có nhược điểm gì!

Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Bọn họ là nhi tử của Tiêu Mẫn, là thân ngoại tôn của ngươi!"

Nam Dương Vương không thèm để ý mà cười lạnh một tiếng: "Ngoại tôn yếu ớt kia có quan hệ gì với ta?"

Ông ta đây là... Thẳng thắn với mình?
Bình Luận (0)
Comment