Chương 1422: Sư Phụ Nhất Sủng 2
Chương 1422: Sư Phụ Nhất Sủng 2Chương 1422: Sư Phụ Nhất Sủng 2
Cảnh Tuyên Đế không cho bất luận kẻ nào tới Vĩnh Thọ Cung, trừ thái y và Tô Tiểu Tiểu, ba đứa nhỏ là từ mật đạo Chiêu Dương Điện tiến cung.
Hài tử còn nhỏ, Thái Hậu tạm thời không nói thân phận của Nam Dương Vương với bọn họ, ba đứa nhỏ nói từng gặp gia gia này, Nam Dương Vương lấy ý do trúng cổ không nhớ rõ qua loa lấy lệ.
Thái Hậu không nghi ngờ ông ta, lưu luyến không rời mà ôm ba tiểu gia hỏa.
Ba đứa nhỏ lập tức tỏ vẻ ngày mai lại đến, cả người Nam Dương Vương đều không tối!...
Hạ tuần tháng Bảy, sứ thần Bắc Yến nhích người rời kinh.
Mục đích chuyến này của bọn họ một cái cũng không đạt thành, ngược lại vừa mất phu nhân lại thiệt quân, cũng không biết sau khi trở về có thể bị bệ hạ trách phạt hay không.
Tô Tiểu Tiểu đến dịch quán tiễn đưa Triệu Khang Ninh: "Công chúa An Khang, cảm ơn ngài khẳng khái giúp tiền, sau này chúng ta còn gặp lại!"
Đời này Triệu Khang Ninh đều không muốn gặp lại nàng.
Đánh cũng đánh không lại, giết cũng giết không chết còn hố chính mình nhiều bạc như vậy, mặt trong mặt ngoài mất hết!
Sắc mặt Triệu Khang Ninh xanh mét lên xe ngựa trên mặt đất.
Hách Liên Nghiệp chưa hoàn toàn khang phục, nhưng đã có thể cưỡi ngựa.
Ông ta mặc khôi giáp hàn quang lấp lánh, ngồi ở trên lưng ngựa cao cao, liếc nhìn Vệ Đình cũng đi theo Tô Tiểu Tiểu đến tiễn đưa: "Món nợ giữa chúng ta còn chưa tính xong đâu."
"Đây là đương nhiên." Vệ Đình gật đầu, không kiêu ngạo không siểm ninh mà đón nhận tâm mắt giết người của ông ta: "Rồi sẽ có một ngày, ta sẽ đường đường chính chính mà giết ngươi."
Hách Liên Nghiệp khí phách nói: “Ta chờ một ngày kial
Ông ta giục ngựa đi vài bước, đột nhiên dừng lại, quay đầu lại nói với Tô Tiểu Tiểu bên cạnh Vệ Đình: "Hách Liên gia ta và Vệ gia tuy là tử địch, nhưng ta không giết người không liên quan, nếu ngày nào đó ngươi rời khỏi Vệ gia, có thể tới Bắc Yến tìm ta, Hách Liên gia ta nguyện giữ cho ngươi một vị trí nhỏ."
Ngươi đây là đang thật sự đào góc tường của Vệ Đình sao?
Tô Tiểu Tiểu chớp chớp mắt: "Ngươi muốn trước cho chút vàng thành ý hay không?"
Hách Liên Nghiep:
Sau khi sứ đoàn Bắc Yến rời đi, sứ đoàn Tây Tấn cũng chuẩn bị nhích người.
Trước khi đi, hoàng nữ Tây Tấn dẫn theo tiểu quận chúa tới phủ Hộ Quốc Công một chuyến.
Tiểu quận chúa Tây Tấn vừa vuốt Tứ Hổ, vừa nói với nương cô bé: "Ta thật sự không thể dẫn bà ấy về làm tiểu di sao?"
Hoàng nữ Tây Tấn liếc nhìn Bạch Hi Hòa mang khăn che mặt nói chuyện với Tô Thừa trong hoa viên, lạnh giọng từ chối: "Không thể! Tuyệt đối không thểt"
Tiểu quận chúa Tây Tấn nhỏ giọng nói: "Chỉ là bà ấy thật sự rất đẹp."
Hoàng nữ Tây Tấn giáo dục cô bé nói: "Trên đời này người đẹp nhất là nương con, con nhớ kỹ những lời này cho tal
Tiểu quận chúa Tây Tấn nói thầm: "Chỉ là người từng dạy ta, tiểu hài tử không được nói dối."
Hoàng nữ Tây Tấn: "...'
Tiểu áo bông lọt gió này, có thể nhét lại lò tạo lại hay không?
Hôm nay bà ấy tới là tìm Tô Tiểu Tiểu: "Suy nghĩ thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu đã nhiều ngày đi theo vài vị thái y Tây Tấn tìm hiểu bệnh tình của tiểu quận vương, tiểu quận vương là trời sinh nội nhược, mang đến từ trong bụng mẹ.
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ta đã nhiều ngày không tiện rời đi, điện hạ xuất phát trước, chờ ta bận xong việc, lập tức đi đến khám bệnh tại nhà cho tiểu quận vương."
Chờ giải quyết họa lớn Nam Dương Vương tâm phúc này, nàng mới có thể yên tâm rời đi.
"Điện hạ, ngươi mang cái này lên." Tô Tiểu Tiểu đưa cho bà ấy một bình sứ trắng dùng sáp phong kín: "Dể tiểu quận vương sau khi ăn xong nhai nuốt, sớm tối một lần."