Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 142 - Chuong 145: Tien Trien 2

Chuong 145: Tien Trien 2 Chuong 145: Tien Trien 2Chuong 145: Tien Trien 2

“A, tới.” Tô Tiểu Tiểu đứng dậy, liếc mắt nhìn Vệ Đình một cái: “Lột cẩn thận, không được lười biếng”

Vệ Đình: “A.”

Một đôi tay ra trận giết địch, kết quả dùng tới lột đậu phộng.

“Phụ thân, làm sao vậy?” Tô Tiểu Tiểu đi vào phòng Tô Thừa.

Tô Thừa quơ quơ tay phải của mình, vui sướng nói: “Con xeml”

"Nhìn... Cái gì?" Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu mờ mit.

Tô Thừa vui mừng nói: "Cổ tay của ta, không đau!"

"Hả?" Tô Tiểu Tiểu cả kinh, vội vàng nâng cổ tay phải của Tô Thừa lên, nhẹ nhàng đè đè ở các nơi: “Thật sự không đau? Nơi này thì sao?"

"Không đaul"

"Nơi này?"

"Cũng không đau!"

Tô Tiểu Tiểu ấn từng cái một lần, trừ bỏ hai nơi huyệt đạo Liệt Khuyết và Thái Uyên ấn lên có một cảm giác tê tê và đau đớn, lúc trước cũng không phải là như vậy!

Nàng còn chưa chính thức trị liệu cho Tô lão phụ thân, chỉ là uống một lọ tráng cốt mà thôi.

Chẳng lẽ nói... Căn cứ nghiên cứu phát minh tráng cốt viên cũng không chỉ có công hiệu bổ Canxi tráng cốt? Còn có thể chữa trị thân kinh bị tổn thương?

Đây tuyệt đối là một vui mừng lớn, phát hiện lớn!

Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Phụ thân, con thử xem lực đạo cổ tay của người, người đừng cố chống đỡ, đau hoặc là không thoải mái thì bảo con dừng lại."

Tô Thừa đáp: 'Được!

Tô Tiểu Tiểu nhẹ nhàng ấn xuống cổ tay của Tô lão phụ thân, tăng lực đạo lớn hơn.

"Đau nhất định phải nói!"

"Ta sẽ.

Khuê nữ hiểu đau lòng người, lòng lão rất an ủi.

Tô Tiểu Tiểu tăng lớn lực đạo lần thứ tư, mày Tô lão phụ thân hơi nhíu.

"Đau sao?" Tô Tiểu Tiểu vội dừng động tác lại.

"Có chút. Tô lão phụ thân nói.

"Vậy trước đến đây thôi." Tô Tiểu Tiểu thu tay về. Kết quả thí nghiệm này mạnh hơn trong tưởng tượng rất nhiều, vốn tưởng rằng vết thương ở tay Tô lão phụ thân cần phải trải qua một loạt trị liệu phức tạp mới có thể thấy một chút cải thiện.

Nhưng một lọ tráng cốt viên khiến cho nàng thấy hy vọng.

Thần kinh ông ấy bị hao tổn đang chậm rãi khôi phục, nếu nói từ lúc nàng có năm phần nắm chắc khiến ông ấy khang phục, hiện giờ còn lại có tám phần!

Phòng thuốc nhỏ mọn như vậy là có đạo lý, chỉ sợ nàng lấy những đơn thuốc thường quy đó, cộng vào cũng kém hơn một lọ tráng cốt viên trân quý công nghệ.

"Hắc hắc."

Tô Tiểu Tiểu cảm giác mình nhặt được tiện nghi lớn.

Tô Thừa nhìn khuê nữ béo cười ngây ngô, không nhịn được cơ thể run lên: "Đại Nha, con đừng dọa ta.'

Đừng bảo tay ông chuyển biến tốt đẹp, khuê nữ béo vui thành tên ngốc...

Tô Tiểu Tiểu nhìn Tô lão phụ thân, tràn ngập mong đợi nói: "Phụ thân, tay của người, thật sự nhất định nhất định sẽ khỏi hẳn!"

Tám phần nắm chắc, còn lại hai phân, nàng dùng hết toàn lực đi bắt lấy!

Tô Tiểu Tiểu đi nhà bếp làm bơ lạc, Tô lão phụ thân cũng tự ( bị ) nguyện ( ép ) gia nhập đội ngũ lột vỏ đậu phộng.

"Tỷ, bóc xong một chậu rồi." Tô Nhị Cẩu đặt một chậu nhân đậu phộng ở trên bệ bếp: "Còn muốn bóc nữa không?"

"Muốn”" Tô Tiểu Tiểu nói, dừng một chút, lại nói: "Bên ngoài quá lạnh, vào bóc đi."

"Được rồi!" Tô Nhị Cau ra bên ngoài cam một bao tải đậu phộng ra tiến vào, nhân tiện kéo tỷ phu và thân phụ vào.

Hai người nhạc phụ nữ tế thuộc về hàng ngũ bị ấn đầu lột đậu phông, tiêu cực lười nhác, thường xuyên yêu cầu Tô Nhị Cẩu trông coi nhắc nhở.

Dù sao Vệ Đình còn trẻ, tốc độ tay nhanh, khi Tô lão phụ thân mới lột mười mấy viên đậu phộng, hắn đã tràn đầy một chén lớn.

Tô lão phụ thân thừa dịp người chưa chuẩn bị, đổi chén của hai người!

Tô Tiểu Tiểu quay người lại, trừng to mắt hạnh: "Vệ Đình! Sao ngươi mới lột mấy cái như vậy?
Bình Luận (0)
Comment