Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 143 - Chuong 146: Am Ap 1

Chuong 146: Am Ap 1 Chuong 146: Am Ap 1Chuong 146: Am Ap 1

Tô lão phụ thân xua tay: 'A, đừng trách nữ tế, là phụ thân lột quá nhanh."

Vệ Đình:... Thật sự, còn có thể có liêm sỉ không?

Nhạc phụ nữ tế lật thuyên nhỏ!

Tô Tiểu Tiểu đảo nhân đậu phộng vào nồi to xào lửa lớn, lửa nhỏ, không bỏ dầu, vô cùng khảo nghiệm tốc độ lật xào.

Ba tiểu gia hỏa từ cách vách khoe ra xong đã trở lại, vây quanh ở bên bệ bếp xem Tô Tiểu Tiểu xào đậu phộng.

Toàn gia cứ như vậy tụ tập ở nhà bếp bị ánh lửa và đèn dầu chiếu sáng, ngoài phòng gió lạnh gào thét, mỗi người lại đều cảm thấy đây là một mùa đông ấm áp.

Màu sắc của da đậu phộng biến thâm, nhân đậu phộng hơi vàng không sai biệt lắm là có thể ra khỏi nồi, để vào cái sàng rung rung hết vỏ, không dùng tay xoa.

Tô Tiểu Tiểu rửa sạch lau khô đá mài, chia một nửa ra để Vệ Đình mài, một nửa kia nàng bỏ vào cối xay tỏi.

Tô Nhị Cẩu không hiểu hỏi: "Tỷ, đây là muốn làm gì?"

Tô Tiểu Tiểu kiên nhẫn nói với đệ đệ nhà mình: "Cũng là làm bơ lạc, ta muốn thử một chút, là mài ra tới thơm, hay là đảo ra thơm."

Tính tích cực của Tô Nhị Cẩu tăng vọt, Tô lão phụ thân và Vệ Đình lại muốn tiêu cực lười nhác.

Tô lão phụ thân làm bộ làm tịch nói: ˆA, tay ta đau.'

Tô Tiểu Tiểu: "Có thể dùng tay trái mài, máy nhỏ mà thôi, không mất lực gì."

Vệ Đình vươn chân dài cột lấy băng gac của mình: "Chân ta..."

Tô Tiểu Tiểu: "Đảo đậu phộng không cần chân!"

Hai người nhạc phụ nữ tế tiếp tục bị ấn đầu làm việc.

Mài bơ lạc, đầu tiên là dùng máy mài hai lần, trộn lẫn nước lạnh quấy một chút, lại bỏ vào máy mài mấy lần, mài đến số lần càng nhiều, ra tương càng tỉnh tế.

Tô Tiểu Tiểu để Tô lão phụ thân mài một nửa hạt— Người lớn ăn, và một nửa trơn — ba đứa nhỏ ăn.

Loại trơn này là tương đối, cũng không phải loại kiếp trước tính chất hoàn toàn mượt mà này, vẫn là có chút ít hạt.

Tô Tiểu Tiểu tiếp tục xào đậu phộng, nâng lên đại kỳ chủ quản sản xuất.

Tô Nhị Cẩu lột xác đậu phộng và vỏ ngoài đậu phộng, nhân tiện trông coi Tô lão phụ thân và Vệ Đình, có thể nói là chủ nhiệm phân xưởng. Ba đứa nhỏ là bên kiểm tra bộ phận, phụ trách thử đậu phong Tô Tiểu Tiểu xào ra, Tô lão phụ thân mài ra bơ lạc với Vệ Đình đảo bã đậu phộng.

Toàn gia phân công rõ ràng.

Một bao tải đậu phộng trong chớp mắt chỉ còn lại hơn một nửa.

Mùi hương nông đậm của đậu phộng tràn ngập cả gian nhà bếp, ấm áp, thơm ngào ngạt, ngay cả người Lưu gia cách vách đều ngửi thấy được.

Hà thị nằm trong ổ chăn, bị mùi hương thèm đến nước miếng chảy ròng: "Tiểu Tô gia lại làm gì vậy?"

"Ai biết!" Phụ thân Ngưu Đản trở mình, đưa lưng về phía Hà thị, cũng không biết cố gắng nước miếng chảy xuống.

Cũng không biết vận khí của Tiểu Tô gia sao lại thay đổi, đột nhiên được ăn thịt, mỗi ngày ăn thịt, ăn đống thịt!

Ngay từ đầu hắn ta cho rằng chỉ là một ít tóp mỡ đảo qua dầu, dù sao từ trước Tô Bàn Nha đã thích ăn cái này, cho đến có một lần hắn thấy được trong miệng Tô Nhị Cẩu ngậm một cây lạp xưởng, vừa gặm vừa phơi nắng một sân thịt khô!

Một khắc kia, hắn ta mới xác định Tô gia là thật sự ăn thịt!

Không phải tóp mỡ, cũng không phải một mình Tô Bàn Nha ăn thịt, là cả nhà đều có thể ăn đủ cái loại nước luộc này!

Hà thị thật sự thèm đến không chịu được, vỗ vỗ bả vai nam nhân nhà mình: "Phụ thân hài tử, không phải nhà ta mua mấy cân thịt sao, ngày mai chàng đi nói với nương, chúng ta làm một bữa sủi cảo?"

Lưu An không kiên nhẫn nói: "Thịt là ăn tết ăn! Nàng không sợ bị nương mắng, vậy tự mình tìm nương nói di
Bình Luận (0)
Comment