Chuong 1453: Tho Hao Manh Tay 2
Chuong 1453: Tho Hao Manh Tay 2Chuong 1453: Tho Hao Manh Tay 2
Cũng may làm như vậy, bởi vì ngay ở lúc bọn họ vào thành không lâu, thị vệ thủ thành bắt hai người có quan hệ với phủ hoàng nữ.
"Phù." Tô Tiểu Tiểu thở phào một hơi: "Thật nguy hiểm."
"Đúng rồi, thật mặn!" Tiểu Hổ học vẹt.
"Không mặn." Đại Hổ nghiêm túc nói.
Ba người trải thảm nhung trên sàn, ôm bánh bao thịt chưa ăn xong tiếp tục gặm.
"Ta cũng cảm thấy không mặn!" Nhị Hổ cắn một miếng.
Đề tài bị ba tiểu gia hỏa thành công tách ra, Tô Tiểu Tiểu nhịn không được cười.
Vệ Đình lạnh căm căm nhìn ba tiểu tể tử một cái, các ngươi rất cơ linhl
"Trở lại chuyện chính." Hắn gõ mặt bàn: "Còn đi chữa bệnh cho tiểu quận vương không?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Đi, làm gì không đi?"
Vệ Đình nhàn nhạt nói: "Chuyện đó nói trước, không tham dự nội đấu Tây Tấn, chuyến này chúng ta chỉ có hai mục đích, một, chữa bệnh; hai, tìm người. Còn lại không liên quan đến chúng ta."
Tô Tiểu Tiểu hài hước nói: "Hoàng nữ không phải minh hữu của chàng sao? Nhanh như vậy đã buông tay mặc kệ? Không giống phong cách của chàng."
Vệ Đình cao lãnh nói: 'Nàng muốn nhúng tay, coi như ta chưa nói."
Tô Tiểu Tiểu nhoẻn miệng cười: "Đừng, ta một nữ tử yếu ớt, nào có thể xen vào nội đấu Tây Tấn? Ta cũng không phải bảy tám cái đầu?"
Nàng không phải người không hề tự hiểu lấy mình, trước khi đến nàng đã tìm hiểu, hoàng thất Tây Tấn phức tạp hơn tình huống triều đình Đại Chu rất nhiều, tuyệt đối không phải nàng và Vệ Đình muốn nhúng tay là có thể nhúng tay.
Sính cái dũng của thất phu cũng không được.
Bọn họ tìm gian khách điếm ở trước.
Tổng cộng muốn ba gian phòng, Phù Tô và A Phúc một gian, Hạnh Nhi một gian, Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình với ba hài tử một gian.
Hạnh Nhi mang hài tử đi đến chỗ mình, rửa mặt thay y phục cho bọn họ.
Phù Tô đi dưới lầu tìm hiểu một chút tin tức, cũng dựa theo bản đồ Lăng Vân cung cấp kỹ càng tỉ mỉ, ở phụ cận phủ hoàng nữ dạo một vòng.
Khi hắn ta trở vê, ba tiểu gia hỏa đã tắm rửa sạch sẽ đi ngủ.
Phù Tô đóng cửa phòng lại, nhỏ giọng bẩm báo nói: "Thiếu gia, thiếu phu nhân, nghe được, hoàng nữ xác thật bị giam lỏng, ngoài phủ hoàng nữ có trọng binh gác, không có thánh chỉ căn bản không vào được."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Vào không được, vậy không có biện pháp chữa bệnh cho tiểu quận vương."
Phù Tô nói: "Nói đến tiểu quận vương, vừa rồi ta lưu ý một chút, nửa canh giờ ngắn ngủn, phủ hoàng nữ đi vào mười mấy thái y.'
Vệ Đình hỏi: "La chữa bệnh cho tiểu quận vương sao?"
Phù Tô gật đầu: "Vâng!"
Tô Tiểu Tiểu nhíu mày.
Đây đã là tin tức tốt, cũng là tin tức xấu.
Hoàng đế Tây Tấn có thể phái mười mấy thái y lại đây, nói rõ trong lòng ông ấy cũng để ý tiểu quận vương, phủ hoàng nữ vẫn cơ hội lật bàn.
Nhưng nguyên nhân cũng chính là vì lập tức tới nhiều thái y như vậy, chỉ sợ tình huống của tiểu quận vương vô cùng nguy cấp.
Vệ Đình lại nói: "Sứ thần Đại Chu đang ở đâu?"
Phù Tô nói: "Lao hầu gia bọn họ đi tham quan Hắc Giáp Quân Tây Tấn, không ở bên trong thành."
Lão hầu gia là sứ thần Đại Chu, có lẽ có thể lấy danh nghĩa Đại Chu tiến cử với Tây Tấn Đế một đại phu đi phủ hoàng nữ.
Vấn đề ở chỗ, không rõ đến tột cùng ngày nào bọn họ mới trở về, hơn nữa cho dù trở về, cũng không thể bảo đảm Tây Tấn Đế có thể chấp nhận ý tốt của họ.
Tô Tiểu Tiểu nghiêm mặt nói: "Vệ Đình, ta sợ tiểu quận vương không qua được đêm nay, ta phải đi phủ hoàng nữ một chuyến!"
"Được." Vệ Đình không cần nghĩ ngợi nói.
Hai tay Tô Tiểu Tiểu chống cằm nhìn hắn: "Chàng không ngăn cản một chút? Bên kia chính là trọng binh gác.'