Chương 1470: Tiểu Thất Ai Oán 1
Chương 1470: Tiểu Thất Ai Oán 1Chương 1470: Tiểu Thất Ai Oán 1
Tô Tiểu Tiểu để Hạnh Nhi đi theo bọn họ, vạn nhất ồn đến người ta nhanh ôm trở về.
Vệ Đình đưa Tô Tiểu Tiểu đi phủ hoàng nữ.
Tô Tiểu Tiểu vẫn là bộ dáng của Lương thái y.
Hôm nay tới vây xem lại nhiều thêm vài người, Tô Tiểu Tiểu cũng không để ý, tóm lại nhốt tất cả người ở bên ngoài.
Lý đại phu đổ thêm dầu vào lửa nói: "Sở viện phán ngươi nhìn một cái, ông ta ngay cả viện phán đại nhân ngài cũng không để vào mắt!"
Sở viện phán nhìn Hòa công công bên cạnh không nói một lời, ông ta là tâm phúc của bệ hạ, thái độ của ông ta đại biểu cho thái độ của bệ hạ rất lớn.
Nếu bệ hạ cũng chưa nói cái gì, bọn họ những thái y này lại có thể nói cái gì?
Ông ấy nhàn nhạt nói: "Lý đại phu, tiểu quận vương là người bệnh, cần thanh tịnh, nếu miệng của ngươi thật sự không chịu ngồi yên, không bằng đi bên ngoài chờ."
Lý đại phu ngậm miệng.
Hôm nay Tô Tiểu Tiểu hạ nhiệt cho tiểu quận vương, rốt cuộc tiểu quận vương không lại bị sốt nữa.
Tình trạng mơ màng của hắn ta tốt hơn trước đây rất nhiều, có thể tự chủ nuốt.
Tô Tiểu Tiểu dùng tuyết liên làm thuốc, cho hắn ta uống hết.
Buổi trưa, hắn ta tỉnh lại, lân đầu tiên kêu đói nhiều ngày tới nay.
Tin tức Tiểu quận vương hoàn toàn thức tỉnh lan truyên nhanh chóng.
Nhận được tin tức đầu tiên chính là đại hoàng tử Vũ Văn Hoài.
"Vũ Văn Dịch thật sự tỉnh?"
Ông ta hỏi Tôn đại phu trước mặt.
Tôn đại phu chắp tay trả lời: "Thiên chân vạn xác, ta tận mắt nhìn thấy, tiểu quận vương hoàn toàn hết sốt cao, mạch tượng cũng dần thuận lợi, tóm lại, không còn hiện ra là gần chết nữa."
Vũ Văn Hoài không thể tin tưởng mà đi dạo vài bước ở trong phòng: "Tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ hắn ta không phải bị bệnh đậu mùa?"
"Là bệnh đậu mùa.' Tôn đại phu nói.
Ông ta tin tưởng vững chắc nhiều thái y chẩn bệnh như vậy sẽ không sai.
Vũ Văn Hoài nghi ngờ nói: "Bệnh đậu mùa có thể được chữa khỏi?"
Tôn đại phu buồn bực nói: "Thành thật mà nói, ta cũng rất kỳ quái, bệnh đậu mùa là bệnh không thể trị, Lương thái y... Lại không phải thái y y thuật cao minh nhất, ít nhất y thuật của sở viện phán và Trình lão thái y đều ở phía trên ông ta, ta nghi ngờ ông ta là được cao nhân chỉ điểm."
Vũ Văn Hoài hỏi: "Cao nhân nào có thể trị liệu chứng này?"
Tôn đại phu không trả lời được.
Đôi tay Vũ Văn Hoài đặt ở sau người, hơi thất vọng nói: "Vốn tưởng rằng đứa nhi tử chết, có thể khiến Vũ Văn Tịch chịu một đợt bị thương nặng, lại không có lòng tranh đoạt với ta, chưa từng nghĩ, Vũ Văn Dịch mạng lớn như thất"
Rất nhanh tin tức cũng truyền tới trong phủ tam hoàng tử.
Hôm nay tứ hoàng tử và ngũ hoàng tử đều ở chỗ hắn ta chờ tin tức, bọn họ cũng cho rằng có thể chờ được tin dữ của Vũ Văn Dịch, ai ngờ lại là "Tin vui”.
"Ma ốm kia lại sống sót...' Tam hoàng tử không thể tin tưởng: "Không phải nói hắn ta bị bệnh đậu mùa đều sắp chết sao? Bị bệnh đậu mùa ngược lại sống?"
Tứ hoàng tử hừ lạnh nói: "Tạm thời sống sót mà thôi, nhất định là dùng dược gì đó treo mệnh hắn, khiến hắn sống tiếp mấy ngày nay, cũng khiến Thái Y Viện không cần bị phạt."
Ngũ hoàng tử châm chọc nói: "Tứ ca nói không sai, cái cơ thể nát kia của hắn, cho dù bệnh đậu mùa không muốn mạng của hắn, hắn cũng không chịu được mấy ngày!"
Bọn họ cũng không phải thật sự để ý chết sống của một tiểu ma ốm, mà là hy vọng có thể mang đến cho Vũ Văn Tịch một vết thương nặng, tốt nhất khiến bà ấy nàng từ đây không gượng dậy nổi, không còn có ý chí chiến đấu tranh ngôi vị trữ quân với bọn họ.