Chương 1472: Tiểu Thất Ai Oán 3
Chương 1472: Tiểu Thất Ai Oán 3Chương 1472: Tiểu Thất Ai Oán 3
Hôm qua hắn cầm bức họa nhị ca đi tìm người, hôm nay có người tới cửa giết, muốn nói trong đó không nửa điểm liên hệ, hắn tuyệt đối không tin.
"Đám người kia có thể là kẻ thù của nhị ca hay không? Bọn họ làm gì nhị ca, lo lắng người nhà nhị ca tới trả thù, cho nên mới xuống tay với ta?"
Nghĩ đến đây, đáy mắt Vệ Đình hiện lên sát khí vô tận!
Động vào hắn thì được, động vào nhị ca hắn, tìm chết!
Hắn giết đến Phi Nguyệt Diễn Lâu.
Mi Cơ đang ở mật thất nói một chuyện làm ăn mới, coi tiên như rác... A không, kim chủ là đại tài chủ eo bạc triệu, tiểu thiếp hắn thương yêu nhất tư tình với người, hắn ta muốn bắt đôi gian phu dâm phụ kia trở vê.
Mi Cơ là khinh thường tiếp loại làm ăn không khiêu chiến này, nhưng đối phương ra tay thật sự rộng rãi, kia, phá lệ một cuộc cũng được.
Đại tài chủ đặt hai hộp vàng lớn lên bàn, tròng mắt nhìn chằm chằm bộ ngực ngạo nghễ của nàng ta.
Mi Cơ chán ghét muốn chết.
Trên đời này tất cả nam nhân thúi đều là một đức hạnh!
Ngoại trừ tiên sinh.
Tiên sinh là nam nhân tốt duy nhất, không vì sắc đẹp mà mê hoặc.
"Ngươi làm gì — a —"
Ngoài phòng truyền đến kêu thảm thiết.
Đại tài chủ nhìn chằm chăm Mi Cơ xuất thần, căn bản không lưu ý đến động tĩnh bên ngoài.
Mi Cơ nhíu mày lại.
Một tia sát khí đánh úp lại, nàng ta nhấc đại tài chủ đối diện lên ném sang bên cạnh, am vang một tiếng vang lớn, cửa mật thất bị chém ra, ghế dựa đại tài chủ mới vừa ngồi bị ván cửa đổ xuống đập thành mảnh nhỏ.
Đại tài chủ ngã trên mặt đất, thấy một màn này, sợ tới mức ứa ra mồ hôi lạnh.
Mi Cơ nhìn Vệ Đình cầm kiếm mà đứng trước mắt, kinh ngạc nói: "Người mù, là ngươi?"
Vệ Đình lạnh lùng nhìn đại tài chủ một cái: "Muốn sống nhanh chạy đi!"
Đại tài chủ nơm nớp lo sợ đứng lên, duỗi tay đi ôm vàng trên bàn.
"Ai cho ngươi tới địa bàn cô nãi nãi gây sự!" Mi Cơ cũng không nhìn đại tài chủ, đập ở trên hộp, như chỉ là tức giận, không phải cố ý không cho hắn ta lấy vàng đi. Đại tài chủ ham hực thu tay lại, thôi, giữ mạng quan trọng hơn!
Hắn ta đau mình mà rời đi.
"Đồ vô dụng!"
Mi Cơ mắng.
Đại tài chủ đi đến bên ngoài kẹp chặt đùi, hắn, hắn ta chỉ là nhanh chút, nhưng không đến mức nói ra đi...
Hắn ta nào biết đâu rằng, Mi Cơ mắng chính là mấy tên thủ hạ đi ám sát Vệ Đình.
Vệ Đình để kiếm ở trên cổ Mi Cơ: "Người trên bức họa ở nơi nào, ta đếm ba tiếng, không nói ta sẽ giết ngươi!"
"Một!
“Hai
“Ta nói
Chung quy Mi Cơ vẫn không thể đứng vững trước sát khí của Vệ Đình.
Nàng ta có thể cảm giác được người nam nhân này không phải hù dọa nàng ta, hắn là thật sự sẽ giết nàng ta.
Mỹ nhân như nàng cũng hạ sát thủ, người mùi Người mùi! Người mùi
"Kiên nhẫn của ta có hạn." Trường kiếm Vệ Đình đâm trên cổ nàng ta.
Da thịt vô cùng mịn màng lập tức bị một trận hàn ý ăn mòn, nàng ta nhắm mắt nói: "Ngươi để ta thở một hơi được chứ! Ở trước khi ta trả lời vấn đề của ngươi, ngươi có thể nói cho ta, vì sao ngươi muốn tìm trên người bức họa kia hay không?"
Vệ Đình nhàn nhạt nói: "Không liên quan đến ngươi."
Mi Cơ nói: "Ta dẫn ngươi đi gặp hắn."
Vệ Đình uy hiếp nói: "Tốt nhất ngươi không cần ra vẻ."
Mi Cơ tức giận mà trừng mắt nhìn hắn một cái: "Kiếm ngươi chống ta, ta ra vẻ như thế nào?"
Trường kiếm của Vệ Đình không rời cổ nàng ta, vô cùng lạnh nhạt nói: "Dẫn đường!"
Mi Cơ hít sâu một hơi, áp xuống xúc động một đao thọc chết người nam nhân này, chậm rãi ra mật thất.