Chuong 1550: Hi Nguyet Goi Phu Than 3
Chuong 1550: Hi Nguyet Goi Phu Than 3Chuong 1550: Hi Nguyet Goi Phu Than 3
Sát thủ cảm giác cũng không nhường một tấc, có thể trở thành hộ vệ bên người tiên sinh, võ công của hắn ta là không thể nghi ngờ, có thể nói ở Tây Đô không gặp phải địch thủ gì.
Hắn ta cho rằng trong vòng ba chiêu nhất định có thể khống chế địch —
"Ngươi là ai?" Bách Lý Thần hỏi.
Sát thủ nói: "Thắng ta, mới có tư cách biết tên của ta."
Bách Lý Thần lạnh lùng nói: "Vậy giết ngươi, dù sao ta cũng không hứng thú nhiều với ngươi!"
Tiếng kêu kia của Bình Nhi quá lớn, vài vị nữ quyến cũng nghe thấy.
Người thứ nhất tỉnh lại chính là Trần thị.
Nàng ấy khoác lung tung áo ngoài, cam thương Hồng Anh chạy ra bên ngoài.
Nửa đường nàng ấy gặp được Tưởng thị, Tưởng thị câm lấy kiếm, vẻ mặt vội vàng đi tới: "Tam tẩu! Nương bên kia có phải đã xảy ra chuyện hay không? Tiếng kêu mới vừa rồi ngươi nghe thấy không?”
Trân thị gật đầu: "Ta nghe thấy được."
Tưởng thị nghiêm mặt nói: "Xem ra không phải ảo giác của ta."
Trân thị nhìn sân Vệ phu nhân, nhíu mày nói: "Có người đang đánh nhau, Bách Lý Thần ra tay, qua hai mươi chiêu, chưa phân thắng bại."
Tưởng thị kinh hãi: "Cái gì? Hai mươi chiêu cũng không phân ra thắng bại! Này, này đến là cao thủ biến thái gì? Cố tình đại ca và tiểu lục đều không ở —"
Quỷ Phố là đi tìm Lăng Vân đánh lộn bị bắt, lúc này còn liên lụy Vệ Lục Lang, ba người ngồi nhà lao, có thể nói là vô cùng thê thảm.
Lam thị bước nhanh đến: "Tam tẩu, ngũ đệ muội, có phải các ngươi cũng nghe thấy hay không?”
"UP Tưởng thị gật đầu.
Lam thị lạnh lùng nói: "Người tới không có ý tốt, Hi Nguyệt còn ở trong viện nương, vạn nhất để hắn ta bắt hài tử uy hiếp Vệ gia thì có thể không ổn! Chúng ta nhanh qua đi!"
Bách Lý Thần và sát thủ đánh túi bụi, Mi Cơ am hiểu ám khí, đáng tiếc hoàn toàn không cắm tay được.
Rốt cuộc, hai người ra một chưởng, bị nội lực lẫn nhau hung hăng chấn động đẩy ra.
Chính là hiện tại!
Mi Cơ mở quạt xếp ra, đón gió vung lên, bắn ra vô số ám khí.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một tấm ván gỗ lăng không bay tới, ám khí động tác nhất trí mà bắn ở trên ván cửal "Người nào?" Mi Cơ lạnh giọng hỏi.
Trân thị đá xong tấm ván gỗ, vững vàng dừng ở trên đất trống trước mặt Mi Cơ.
"Nữ nhân?”
Mị Cơ nhíu mày, nữ tử tập võ cũng không thường thấy, lợi hại càng như lông phượng sừng lân, nàng ta không để đối phương vào mắt, một chưởng đã đánh về phía đối phương.
Trân thị không tránh không né, một quyền đánh trúng lòng bàn tay nàng ta.
Mi Cơ chỉ cảm thấy cánh tay tê ran, toàn bộ sức lực cánh tay đều bị đánh tan, nàng ta nặng nê mà ngã về sau, mắt thấy phải đụng phải tảng đá phía sau, nàng ta xoay tròn trên không trung, mũi chân đạp về sau, đạp đá đứng lên, vung quạt xếp bắn ra vô số ám khí về phía Trân thị.
Trần thị vung thương như thuẫn, ngăn từng ám khí.
Cùng lúc đó, Lam thị và Tưởng thị cũng chạy tới.
Tưởng thị nói: "Tam tẩu, ngươi đi trong viện bảo hộ nương và Hi Nguyệt, nữ nhân này giao cho chúng tatl"
Trân thị suy nghĩ, nói: "Các ngươi cẩn thận một chút, nàng ta rất khó giải quyết."
Có thể bị Trân thị nói một tiếng khó giải quyết, đủ thấy võ công của đối phương cao.
Lam thị vút một tiếng mở roi chín đốt trong tay ra: "Yên tâm đi tam tẩu, một thích khách kẻ hen, chúng ta ứng phó được!"
Hai người vây công Mi Cơ, Trân thị đi sân Vệ phu nhân.
Vệ phu nhân cũng từ trong phòng ra.
Bình Nhi bước nhanh qua chắn bà ấy ở phía sau: "Phu nhân người đừng đi... Kia... Người kia... Bắt tiểu tiểu thư... Đừng để cho hắn ta cũng bắt người..."
Bắt Vệ Hi Nguyệt, vậy Vệ phu nhân càng muốn đi qua.
Nếu là hướng về phía Vệ gia, bà ấy làm con tin là được.
Mà bà mới vừa bước một bước, Trần thị bay đến, một cây thương Hồng Anh cắm trên mặt đất, cả người vững vàng mà dừng ở trước người Vệ phu nhân.