Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1574 - Chương 1581: Bí Mật 2

Chương 1581: Bí Mật 2 Chương 1581: Bí Mật 2Chương 1581: Bí Mật 2

Nói xong một câu cuối cùng, Tô Tiểu Tiểu không hề chớp mắt mà nhìn hắn ta, không buông tha bất kì một cái biểu tình gì trên mặt hắn ta.

Tô Huyên mỉm cười: "Ai ngươi cũng đều dụng tâm như vậy sao?"

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày nói: "Vậy phải xem có đáng giá hay không, với tứ biểu ca, ta chính là dâng lên toàn bộ tâm ý."

Tô Huyên khép bản đơn lẻ lại, sâu kín mà nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Kỳ thật, so với bí mật tiền triều, ta càng muốn biết muội hơn."

Tô Tiểu Tiểu nhoẻn miệng cười: "Có thể, lấy bí mật của tứ biểu ca tới đổi."

Tô Huyên rũ đôi mắt xuống, an tĩnh cười: "Canh giờ không còn sớm, muội cũng nên đi trở về."

Thật đúng là canh phòng nghiêm ngặt.

Nhưng, so với lần đầu tiên "Ta không có bí mật”, lúc này nói chuyện nghiễm nhiên có một tia tiến triển, hắn ta không đồng ý làm trao đổi với nàng, nhưng hắn ta thừa nhận mình có bí mật.

Phá được tứ biểu ca, sắp rồi!

"Phụ thân đã ngủ."

Vệ Đình đã đi tới.

Ba tiểu gia hỏa cũng ngã xuống thảm trên đất ngủ tứ tung ngang dọc rồi.

Vệ Đình cổ quái mà nhìn hai người một cái, cảm giác không khí giữa hai người kì quái, như là có bí mật gì dó.

"Đi thôi." Tô Huyên mỉm cười đứng dậy, thu xong bản đơn lẻ, bế lên một tiểu đậu đinh ngủ từ trên mặt đất.

"Ừ, đi thôi." Tô Tiểu Tiểu mặt không đổi sắc nói xong, cũng ôm một tiểu đậu đinh, nói với Vệ Đình: “Còn thừa một đứa.”

Vệ Đình ôm Đại Hổ lên.

Sau khi Tô Huyên để hài tử lên xe ngựa, nói với Thẩm Xuyên ngồi đối diện đầu óc mê man: "Thanh Hà huynh, ngồi xe ngựa của ta đi, ta đưa ngươi về Quốc Tử Giám, thuận tiện khảo đề kỳ thi hương.ˆ

Vừa nghe khảo đề, Thẩm Xuyên lập tức đi với hắn ta.

Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu ôm hài tử ngồi lên.

"Vừa rồi các ngươi nói cái gì?"

"Bí mật."

Vệ Dinh: Không phải Tô Tiểu Tiểu úp úp mở mở, mà là chủ đề đàm luận xác thật chính là bí mật.

Tô Tiểu Tiểu đặt ba tiểu gia hỏa ở trên giường, cài chốt an toàn vào.

Xe ngựa lắc lư, nàng cũng hơi mệt nhọc.

Tô Tiểu Tiểu đánh cái ngáp, nhìn về phía Vệ Đình tinh thần no đủ: "Chàng uống nhiều rượu như vậy, không buồn ngủ?”

Vệ Đình nhàn nhạt hừ: "Nàng cho rằng ta là nàng, một ly đã say? Không đúng, là một ngụm đã say."

Tô Tiểu Tiểu: Kéo dẫm không đúng rồi.

Vốn định dựa vào bả vai gia hỏa này ngủ một lát, hắn thiếu đánh như vậy, Tô Tiểu Tiểu không muốn đến gần.

Nàng đẩy mành ra tính để gió lạnh thổi tan buồn ngủ của mình, lại chưa từng nghĩ thấy một bóng dáng quen thuộc mà lại lén lút ở trên đường cái.

"Vệ Đình, chàng xeml"

Tô Tiểu Tiểu kéo tay áo Vệ Đình.

Vệ Đình nhàn nhạt nhìn lướt qua, nhíu mày nói: "Nàng để ta nhìn nữ nhân khác?"

Tô Tiểu Tiểu nghe giọng nói u oán này, khó hiểu quay đầu: "Chàng có thái độ gì vậy? Cho phép chàng nhìn, chàng còn oan ức? Chàng biết bao nhiêu nữ nhân không cho nam nhân của mình nhìn nữ nhân khác một cái sao?”

Không biết có phải câu "nam nhân của mình" kia lấy lòng Vệ Đình hay không, Vệ Đình nhẹ nhàng hừ: “Có gì đáng xem? Lại không...'

Nói đến đây, hắn dừng lại.

Tô Tiểu Tiểu chớp chớp nhìn hắn.

Hắn cao lãnh nói: "Đẹp bằng ta."

Tô Tiểu Tiểu liếc hắn một cái: "Chàng vừa muốn nói nàng ta không đẹp bằng ta đi?"

Vẻ mặt Vệ Đình càng cao ngạo hơn: "A, suy nghĩ nhiều."

Tô Tiểu Tiểu ngồi thẳng người, mắt lạnh nhìn hắn: "Rốt cuộc hiểu rõ vì sao chàng bị các ca ca đánh."

Rõ ràng là thiếu đánh!

Em út đều thiếu đánh như vậy sao?

Tô Tiểu Tiểu nhớ tới Tiểu Hổ luôn khiêu khích Đại Hổ, người Vệ gia ở trên chuyện tìm đường chết này, rốt cuộc là học sâu xa.
Bình Luận (0)
Comment