Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1592 - Chương 1599: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 3

Chương 1599: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 3 Chương 1599: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 3Chương 1599: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 3

Xác thật, liên hôn nói ai cũng đều có thể, bọn họ có thể nhét nữ nhân cho hắn, người khác chẳng lẽ không được sao?

Ân cứu mạng thì không giống nhau.

Cảnh Tuyên Đế nhíu mày nói: "Ngươi lại không hiểu dược, tìm sai làm sao bây giờ?"

Tiêu Độc Nghiệp chí tại tất đắc mà nói: "Nhi thần không hiểu, có người hiểu, nhi thần khẩn cầu phụ hoàng cho phép nhi thân dẫn theo Tần Tô, đi Toái Bắc Quan tìm dược!"

Tin tức Lương Vương muốn tìm thuốc cho Gia Cát Thanh ở kinh thành lan truyên nhanh chóng, nghe nói sáng sớm ngày mai sẽ xuất phát.

Hiện giờ phủ đệ Tiêu Trọng Hoa đã sửa tên là phủ An Vương.

Hắn ta ngồi ở thư phòng luyện chữ.

Cảnh Dịch ôm trường kiếm, nhích tới nhích lui ở trên ghế.

Hắn ta nhìn ve phía vô tận bóng đêm vài lần, lại rũ mắt xuống vài lần.

Tiêu Trọng Hoa gác bút, viết một chữ sơn: "Muốn đi thì đi."

Cảnh Dịch nói: "Đi đâu?"

Tiêu Trọng Hoa bình tĩnh nói: "Toái Bắc Quan."

Cảnh Dịch ôm chặt trường kiếm: "Ta chưa nói ta muốn đi."

Tiêu Trọng Hoa cười nhạt: “Thật sự không đi?”

Cảnh Dịch trâm mặc.

Sau một lúc lâu, hắn hỏi: "Ta đi huynh làm sao bây giờ?"

Tiêu Trọng Hoa thở dài, than ra chua xót nhi đại bất trung lưu lão phụ thân.

Hắn lại gác bút viết xuống một chữ vũ: "Bên người ta lại không phải chỉ có một cao thủ là đệ ... Đệ lớn rồi, nên đi làm chuyện của mình."

Tựa như chim ưng vỗ cánh bay cao, luôn có một ngày cánh chim đầy đặn bay về phía trời cao xa hơn.

Từ nhỏ đến lớn Cảnh Dịch chỉ có một sứ mệnh, đó chính là bảo vệ Tiêu Trọng Hoa.

Đây là gia tộc giao cho hắn ta, tự nhiên, chính hắn ta cũng nguyện ý.

Hiện giờ, hắn ta vẫn nguyện ý dâng mạng của mình lên cho biểu ca, chỉ là hắn ta cũng muốn bảo vệ nàng.

Vệ lão thái quân không biết kế hoạch của Tô Tiểu Tiểu, còn cho là tin tức dược liệu truyền ra, Tiêu Độc Nghiệp muốn nhặt công lao, còn kéo theo Tô Tiểu Tiểu.

'A trời ơi" Một nhà Họ Tiêu không biết làm người, hại chết nhi tu trượng phu và tôn tử của bà ấy, hiện giờ lại tới lừa tôn tức của bà ấy.

Tô Tiểu Tiểu trấn an Vệ lão thái quân tức thành cá nóc: "Ta tới biên quan sẽ đi tìm Vệ Đình, cùng nhau trở về với Vệ Đình."

Vệ lão thái quân nghe đến đó, thoáng yên tâm: "Không sai, còn có Tiểu Thất, nhất định Tiểu Thất sẽ bảo vệ ngươi."

Tô Thừa đi quân doanh, không ở trong thành, Tô Nhị Cẩu đã nhiều ngày đều ở Tô gia, xảy ra chuyện khẩn cấp, Tô Tiểu Tiểu không kịp giáp mặt từ biệt, để lại hai phong thư trong chốc lát để Hạnh Nhi đưa qua cho Tô Nhị Cẩu.

Nàng luyến tiếc ba tiểu đậu đinh nhất, cứ việc tối hôm qua đã giải thích với bọn họ mình muốn di ra ngoài hái thuốc, bọn họ cũng tiếp nhận rồi, nhưng sáng sớm dậy, ba người vẫn oan ức mà nhìn nàng, nước mắt đều sắp rơi ra.

Tô Tiểu Tiểu sờ đầu nhỏ của ba người: "Nương đồng ý với các con, hái xong dược lập tức sẽ trở vê, móc ngoéo."

"Không móc đâu ( câu )." Tiểu Hổ mang theo khóc nức nở từ chối.

Tô Tiểu Tiểu cười: "Con không ngoéo tay, các ca ca ngoéo tay."

Đại Hổ và Nhị Hổ do dự một chút, kiêm nén nước mắt, vươn ngón út.

Tiểu Hổ chen tới: "Tiểu Hổ móc trước!"

Được rồi, nể tình cậu bé khóc đến lợi hại như vậy, hai ca ca để cậu bé làm trước.

Tô Tiểu Tiểu móc ngoéo với ba đứa nhỏ, cũng ngoắc với Vệ Hi Nguyệt ôm bình nhỏ.

Cuối cùng, nàng nhìn về phía Vệ Thanh ngồi ở trên xe lăn: "Nhị ca, ta đi đây."

Vệ Thanh hơi mỉm cười: "Bảo trọng chính mình, mang Tiểu Thất bình an về."

Tô Tiểu Tiểu ngẩn người.

Nhị ca đoán được.
Bình Luận (0)
Comment