Chương 1598: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 2
Chương 1598: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 2Chương 1598: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 2
Hiện giờ Tô Tiểu Tiểu là cáo mệnh phu nhân Cảnh Tuyên Đế thân phong, có cáo mệnh trong người người cũng là không thể tùy ý rời kinh, đi Tây Tấn là lúc trước Vũ Văn Tịch từng chào hỏi với Cảnh Tuyên Đế, xem như đường sáng.
Lúc này tình huống không giống nhau, Gia Cát Thanh và Cảnh Tuyên Đế vừa mới xé rách mặt, nếu mình nói thẳng là tìm dược cho hắn, khẳng định Cảnh Tuyên Đế sẽ không đồng ý.
Cần chơi thủ đoạn nho nhỏ một chút.
Một buổi chiều trời trong nắng ấm, Tô Tiểu Tiểu ở một gian cửa hàng trang sức ngăn chặn đường đi Tần Yên Nhiên.
Tần Yên Nhiên không vui mà nhìn về phía Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi làm cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu lạnh nhạt nói: "Mượn nói chuyện."
Tần Yên Nhiên lạnh lùng nói: "Ta và ngươi không có gì để nói."
Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Ngõ nhỏ Liễu Diệp, Từ Khánh —"
Sắc mặt Tần Yên Nhiên biến đổi: "Lên xe ngựa."
Tô Tiểu Tiểu ngồi trên xe ngựa Tần Yên Nhiên.
Nàng không vô nghĩa với Tần Yên Nhiên, đi thẳng vào vấn đề mà nói: 'Một đêm kia ta theo dõi ngươi đi ngõ nhỏ Liễu Diệp, phát hiện ra một bí mật, ngươi đừng có gấp, người đêm đó không chỉ có một mình ta, còn có một người giao đấu với hộ vệ các ngươi. Ngươi muốn biết hắn là ai không?"
Tần Yên Nhiên siết chặt khăn.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Ngươi yên tâm, ta không có hứng thú với hài tử trong bụng ngươi, phụ thân hắn là ai không quan hệ với ta, ta tới chỉ là muốn làm một khoản giao dịch với ngươi, nếu ngươi ngoan ngoãn phối hợp, ta sẽ nói cho ngươi, người đêm đó phát hiện ngươi là ai."
Tần Yên Nhiên nhìn chằm chằm nàng.
Tô Tiểu Tiểu xua xua tay: "Thôi thôi, ta là người hào phóng, trực tiếp nói với ngươi đi, là Duệ Vương Tiêu Thuấn Dương, hắn ta đã nắm giữ bí mật của ngươi. Sở dĩ hắn ta không để lộ ra, là bởi vì còn chưa đến lúc vạch trần ngươi, rốt cuộc vạch trân ngươi không ý nghĩa, lôi kéo toàn bộ phủ Lương Vương xuống nước mới đủ."
Tiêu Thuấn Dương là người cạnh tranh ngôi vị hoàng đế hữu lực nhất, bị hắn ta phát hiện, so với bị Tiêu Trọng Hoa phát hiện càng không xong.
Tô Tiểu Tiểu nói tiếp: "Nhưng với ta mà nói, ai làm hoàng đế đều giống nhau."
Tần Yên Nhiên cảnh giác mà nhìn nàng: "Rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?"
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt: "Để Lương Vương đi Bắc Yến thay Gia Cát Thanh tìm dược, dẫn theo ta đi cùng, nếu không ta lập tức đi ngự tiên tố giác ngươi!" Đáy mắt Tần Yên Nhiên hiện lên nghi ngờ và rối rắm: "Sao Lương Vương có thể nghe ta?"
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Vậy phải xem bản lĩnh của ngươi, ngươi làm không được, ta cũng chỉ có thể đi tố giác ngươi."...
Thời gian vào đêm, Cảnh Tuyên Đế mới vừa phê tấu chương xong, tính đi trong cung Hoàng Hậu ngồi.
Toàn công công bước chân nhỏ đi đến: "Be hạ, Lương Vương điện hạ cầu kiến."
Cảnh Tuyên Đế nói: "Tuyên."
Tiêu Độc Nghiệp vào Ngự Thư Phòng, hành lễ với Cảnh Tuyên Đế, thản ngôn mục đích vào cung: "... Phụ hoàng, nhi thần nghe được Gia Cát Thanh còn cần một loại dược, vị dược này ở ngoài Toái Bắc Quan, nhi thần khẩn cầu phụ hoàng, cho phép nhi thần đi Toái Bắc Quan tìm dược."
"Ngươi tìm dược cho Gia Cát Thanh?”
Cảnh Tuyên Đế không tán đồng lắm.
Gia Cát Thanh từ chối ông ta chỉ hôn trước mặt mọi người, còn rút ra kiếm Long Tuyền của Tây Tấn Đế, nói rõ là không để ông ta hoàng đế này vào mắt, nếu không mượn sức được, chết sống của Gia Cát Thanh lại có quan hệ gì với mình?
Tiêu Độc Nghiệp biết phụ hoàng sẽ không dễ dàng đồng ý, hắn ta đã sớm nghĩ kỹ lý do thoái thác rồi: "Phụ hoàng, nhi thần cho rằng, Gia Cát Thanh là có thể tranh thủ, không liên hôn được, chúng ta tới cái khác, tặng hắn một ân cứu mạng, cũng không tin hắn ta không báo ân. Hắn ta không báo, còn có Tây Tấn Đế tới báo, vậy có thể bên chắc hơn liên hôn nhiều."