Chương 1597: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 1
Chương 1597: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 1Chương 1597: Phòng Thuốc Cùng Giữ Thai 1
Hỏi xong Lăng Vân đã hối hận, tên kia có chuyện gì thì liên quan gì với mình?
"Đi tìm thuốc cho Gia Cát Thanh." Tô Tiểu Tiểu đúng sự thật nói, chỉ là không nhắc đến Gia Cát Thanh chính là Vệ Thanh, nhưng nàng cảm thấy lấy Lăng Vân thông minh hẳn là không khó đoán được: "Xà Cốt Hoa và Tuyết Vực Thiên Ma, một ở Bắc Yến, một ở Nam Cương, đại ca và Lục ca đi Nam Cương.
"Vệ Đình đi Bắc Yến?" Lăng Vân hỏi.
"Ừ." Tô Tiểu Tiểu gật đầu.
Lăng Vân nhắc nhở nói: "Vậy ngươi bảo hắn cẩn thận một chút, Tuyết Vực Thiên Ma không phải dễ hái như vậy, nó có kịch độc, người hái nó tất cả đều đã chết."
Tô Tiểu Tiểu sửng sốt, Tái Hoa Đà chưa nói.
"Nó không phải là một dược liệu sao?"
Lăng Vân nói: "Là dược liệu, nhưng ở lúc tháo xuống sẽ phóng ra kịch độc, bất kì là ngửi được hay là đụng tới, đều không ngoại lệ sẽ trúng độc. Độc tính của nó ở trong vòng 10 ngày tháo xuống dần dần biến mất, nhưng mà ở trước đó, nó không có thuốc nào chữa được. Bởi vì nó không phải lập tức khiến người độc phát thân vong, mà là tê mỏi thân thể người, khiến người dần dần mất đi sức lực, cho đến khi mất đi mạch đập và hô hấp."
Nói như vậy Tô Tiểu Tiểu, nó phóng thích không phải độc tố, mà là một loại thuốc mê thiên nhiên, có thể tê mỏi hệ thần kinh người, tạo thành cơn sốc và khí quan suy kiệt.
Tiểu Hoàng Hoàn của nàng có thể giải độc, lại không cách nào đối kháng được với gây tê.
Như thế, chẳng phải Vệ Đình sẽ nguy hiểm sao?
Có lẽ là để lời Lăng Vân nói ở trong lòng, ban đêm Tô Tiểu Tiểu lại thật sự mơ một ác mộng.
Nàng mơ thấy núi non Thiên Sơn bị tuyết đọng bao trùm, một mảnh trắng xoá, vừa nhìn vô tận.
Vệ Đình mặc áo choàng làm bằng da thú, chống lại bão tuyết lạnh thấu xương, rốt cuộc tìm được một gốc cây Tuyết Vực Thiên Ma, hắn hái xuống sau đó đi trở về, không đi bao xa đã vĩnh viễn ngã xuống trong băng tuyết.
Nhưng mà đây không phải tin dữ duy nhất.
Tô Mạch không thấy Vệ Đình trở về, trộm rời doanh đi tìm hắn, nửa đường gặp phải phục kích của người Bắc Yến, bi kịch 5 năm trước ở Toái Bắc Quan tái diễn, Tô Mạch cũng không thể trở về.
Tần Thương Lan đến nhặt xác cho hắn ta, chưa từng nghĩ trên thi thể thế lại ẩn giấu thuốc nổ
Tô Tiểu Tiểu đột nhiên bừng tỉnh. M6 hôi lạnh phía sau lưng nàng đều chảy ra, định thân mới phát hiện mình đang ghé vào trên bàn phòng nghỉ của phòng thuốc.
"Ta tiến vào bao lâu rồi?"
Nàng xoa đôi mắt hơi nhập nhèm, nghĩ đến giấc mơ mới vừa rồi, nàng hơi kinh hồn chưa định, đây hẳn chỉ là nàng lo lắng, không phải chuyện nhất định sẽ xảy ra.
Chẳng qua, tuyết vực thiên ma xác thật quá nguy hiểm, Vệ Đình đi hái mà nói là vô cùng có khả năng trúng độc.
Kế tiếp Tô Mạch đi tìm hắn cũng là ván đã đóng thuyền.
Tô Tiểu Tiểu sờ trâm cài trên đầu: "Nể tình ở lễ vật sinh nhật, đi cứu chàng một lần."
Từ từ, sinh nhật.
Sinh nhật của nàng là mùng một tháng chạp, tháng 11 đã qua lâu rồi, phòng thuốc vẫn chưa cho nàng khen thưởng, tính đến tháng 10 ở trên đường, lại hai tháng không khen thưởng.
Lần trước gặp phải loại tình huống này, là thay đổi tay giả cho Vệ Lục Lang.
Lúc này lại là vật tốt nghịch thiên gì?
Lòng Tô Tiểu Tiểu tràn đầy chờ mong, ánh mắt nàng đảo qua trên bàn, quả thật có hai bình thuốc nhỏ.
Nàng cầm lấy nhìn, một lọ vitamin B11, một lọ giữ thai linh.
Cả người nàng đều không tốt.
Đợi hai tháng, chỉ có cái này? Chỉ có cái này?...