Chuong 1640: Thu Quan 1
Chuong 1640: Thu Quan 1Chuong 1640: Thu Quan 1
Nàng suy nghĩ nói: "Có người muốn để Đại Chu và Bắc Yên gây chiến? Mục đích? Trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi?"
Tô Mạch gật đầu: "Không loại trừ khả năng này."
Tô Tiểu Tiểu cân nhắc: "Bắc Yên đã giữ bí mật. Chúng ta đều cho rằng Bắc Yên có lá gan lớn như vậy là vì đứng về phía Tây Tấn. Nhưng nếu chuyện này đã diễn ra được hai năm thì không liên quan gì đến Tây Tấn. Không hẳn, vẫn có quan hệ gì đó, để che giấu sự thật, bọn hắn cố ý giả vờ ôm đùi Tây Tấn, muốn lấy lòng hoàng đế Tây Tấn, phái công chúa Bắc Yên đến Tây Tấn để hoà thân để chúng ta cảm thấy Bắc Yên đã cứng lưng bởi vì Tây Tấn cho Bắc Yên chỗ dựa."
Kể từ đó, mọi việc Bắc Yên làm đều để lại dấu vết.
Tô Mạch dừng một chút: "Đúng là muốn che giấu nguồn gốc tài phú của mình, cũng đúng là hắn muốn dính vào cây đại thụ Tây Tấn. Đại khái Bắc Yên cũng hiểu rõ việc bảo hổ lột da, sau khi giải quyết xong Đại Chu, vì phòng ngừa đối phương phản công đã kéo Tây Tấn đến doanh trại của mình trước."
"Tại sao không thể là Tây Tấn?" Tân Thương Lan nói.
"Có khả năng." Tô Mạch nhìn về phía muội muội,'Muội từng gặp Tây Tấn Đế, hắn ta là người như thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu nhớ lại và lắc đầu: "Ta không thể nhìn thấu, chỉ biết hắn ta là người quý nhân tài. Ta cảm thấy sẽ không phải là Tây Tấn. Vệ Thanh là mưu sĩ của Tây Tấn. ... Mọi hành động của Tây Tấn đều không thể gạt được hắn ta, hắn ta cũng sẽ không ủng hộ tài lực cho Bắc Yên."
Tô Mạch gật đầu: "Mặc kệ chuyện gì, lòng lang dạ thú Bắc Yên nhất định phải bị diệt trừ."
Tô Tiểu Tiểu rất đồng ý với điểm này.
Bắc Yên đã giết nhiêu binh sĩ của Vệ gia như vậy, giết hại rất nhiều tướng sĩ Đại Chu, đốt, giết và cướp bóc vô số người ở biên giới, phải đòi lại bằng được những món nợ này!
Tần Thương Lan nhìn ve phía Tô Mạch: "Huynh nói huynh tra được hai tin tức, tin tức thứ hai là gì?”
Tô Mạch nghiêm nghị nói: "Hach Liên Nghiệp đã tập kết mười vạn đại quân ở Phong Thành."
Tô Tiểu Tiểu thắc mắc: "Không phải Hách Liên Nghiệp đã đến ô trấn sao? Đêm đó chúng ta đã tận tai nghe thấy."
Tô Mạch nói: "Ô Trấn là Hách Liên Nghiệp tung tin tức giả. Ở đó quả thực có Hách Liên Nghiệp, nhưng là do ông ta sắp đặt người thay thế."
Tô Tiểu Tiểu sờ sờ cằm: "Vệ Đình sẽ bỏ lỡ cơ hội? Nếu chúng ta có mười vạn đại quân thì có gặp khó khăn khi đến Toái Bắc Quan không?”
Tô Mạch vô thức hạ giọng khi nói chuyện với nàng: "Nói đến đây thì ngược lại có một tin tức tốt. Những ngọn núi bên ngoài Phong Thành phủ đầy tuyết dày, chặn đường của mười vạn quân, bọn hắn tạm thời không thể tới Toán Bắc Quan được."
Tần Thương Lan lấy bản đồ ra và trải nó lên bàn.
Ông ấy chỉ vào một khu rừng ở phía Nam của Ủng thành: "Bắc Yên đóng trại ở đây. Bây giờ thủ lĩnh của Bắc Yên là Thác Bạt Liệt. Hắn ta mang theo mười vạn quân, trong đó có hai vạn là những người đã bao vây Tri Trấn vài ngày trước, mười nghìn là bị quân Xích Ảnh nhỏ giết chết, hơn tám nghìn người chạy tán loạn. Một khi hơn tám nghìn quân này kết hợp với quân của Thác Bạt Liệt thì sẽ thành một đội quân chín mươi nghìn người. Nếu tính cả Hách Liên Nghiệp....... Gần 200. 000 quân."
Tô Tiểu Tiểu nhìn bản đồ, hỏi: "Tổ phụ, chúng ta có bao nhiêu quân?”
Tần Thương Lan nói: "Quân Xích Ảnh của con là một vạn, quân ở Tri Trấn là một vạn. Cộng thêm hai vạn quân Tần gia sắp đến thì tổng là bốn vạn."
Tô Tiểu Tiểu lại hỏi: "Lanh Quy có bao nhiêu quân trong tay?"
Tần Thương Lan cau mày nói: "Năm mươi nghìn, nhưng không thể trông cậy được hắn ta. Hắn ta sẽ không bao giờ chủ động gây chiến với Bắc Yên."