Chuong 1642: Tran Ap Lanh Quy 1
Chuong 1642: Tran Ap Lanh Quy 1Chuong 1642: Tran Ap Lanh Quy 1
Tên tướng quân vừa nói vừa cười giễu cợt: "Ngươi cho rằng ngươi là ai? Sao dám gọi thẳng tên đại tướng quân! Các ngươi là phản quân Uyển Thành phải không? Tô Mạch thật là hèn nhát! Chỉ là một đám phản quân vào rừng làm cướp cũng không tiêu diệt được. Cũng được! Hôm nay rơi vào tay huynh đệ chúng ta thì coi như ngày tốt lành của các ngươi chấm dứt! Nào! Bắn tên cho tat"
Hắn ta ra lệnh, tên từ trên trời xuống như thác nước, vọt về phía quân Xích Ảnh của Tô Tiểu Tiểu.
Tuy nhiên, trước khi đại quân sắp bị bắn thành nhím thì tất cả đã kịp giơ khiên lên một cách thuần thục, động tác thống nhất giống như đã được huấn luyện hàng trăm nghìn lần, chỉ trong chốc lát đã tạo thành một thế trận tường đồng vách sắt không thể phá vỡ.
Khanh khanh khanhI
Mưa tên rơi vào tấm khiên tạo ra âm thanh chói tai, nhưng đại quân dưới tấm khiên vẫn bình yên vô sự.
Tên tướng quân khẽ giật mình.
Làm sao có thể có lực phòng ngự khủng khiếp như vậy? Thậm chí còn không có một mũi tên nào trúng?
Ngụy Tấn khiêu khích hét lên: "Đa tạ đã cho tên! Đang lo không có tên để dùng đây!"
Tên tướng quân bên kia chấn động, chỉ vào Tô Tiểu Tiểu nói: "Bắn nàng! Bắn nàng! Để ta tự làm!"
Hắn ta lấy cung tên của một tên lính, nhắm vào Tô Tiểu Tiểu và kéo căng dây cung.
Tuy nhiên căn bản không chờ hắn ta buông dây cung, Cảnh Dịch đã phi thân lên, dùng ngón chân nhặt một ngọn giáo trong tay tên lính, dùng tay không bắt nó giữa không trung, hất lên và ném về tên tướng quân kia, xuyên thủng cả người hắn ta, gắn chặt hắn ta vào tường.
Chiêu tàn bạo của Cảnh Dịch đã khiến những tên lính trên cổng thành chấn động, cung tên đang kéo được một nửa đột nhiên dừng lại.
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt vẫn bình tĩnh như tuyết, gan từng chữ nói: "Ta nói lần cuối, bảo Lãnh Quỳ tới đây."
Lãnh Quỳ cuối cùng vẫn tới.
Không phải hắn sợ Tô Tiểu Tiểu, hắn đến xem cái gọi là phản quân đang muốn làm gì.
Khi leo lên cổng thành, hắn ta nhìn thấy thủ hạ của mình bị đính vào tường, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Hắn ta quay người nhìn khoảng trống trên mặt đất đang đen nghịt một vạn quân, đại quân này đang cầm cờ hiệu của Đại Chu, câm đầu là một tiểu nha đầu mặt áo giáp. Tô Tiểu Tiểu không mang mũ giáp, lộ ra dung mạo từ đầu đến cuối.
Chỉ là Lãnh Quỳ chưa từng gặp Tô Tiểu Tiểu nên đương nhiên hắn ta không nhận ra nàng, ngược lại hắn ta từng gặp Cảnh Dịch, nhưng hắn chưa từng trở về kinh thành kể từ trận chiến Toái Bắc Quan năm năm trước.
Cảnh Dịch từ một đứa trẻ lớn lên trở thành một thanh niên tràn đầy sát khí, sự thay đổi lớn đến mức hắn ta không nhận ra ngay.
Ánh mắt lạnh như băng của Lãnh Quy rơi trên mặt Tô Tiểu Tiểu: "Ngươi chính là nha đầu đóng giả tôn nữ của Tần Thương Lan ở biên giới, đi khắp nơi chiêu binh đúng không?”
Tô Tiểu Tiểu bình tĩnh nhìn về phía hắn: "Ta chính là tôn nữ của Tần Thương Lan."
Lãnh Quy lạnh lùng nói: "Ngươi nói bậy! Làm sao tôn nữ của Tần Thương Lan lại có thể đến biên giới, còn mang theo một đám nam nhân đến làm loạn?"
Tô Tiểu Tiểu mỉa mai nói: "Đúng là một kẻ phản quốc, không biết ngươi có biết chỉ huy quân đi đánh trận hay không mà lại có khả năng tạt nước bẩn vào người khác."
Phó tướng ở một bên hét lớn: "Không được xúc phạm đại tướng quân của chúng tai"
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn với ánh mắt lạnh lùng: "Nếu ngươi còn nói thêm một câu, người tiếp theo bị đóng đinh sẽ là ngươi!"
Da đầu của phó tướng tê rần.