Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1657 - Chương 1664: Đại Chu Toàn Thắng! 3

Chương 1664: Đại Chu Toàn Thắng! 3 Chương 1664: Đại Chu Toàn Thắng! 3Chương 1664: Đại Chu Toàn Thắng! 3

Vệ Đình đưa tay ra cho Tô Tiểu Tiểu, Tô Tiểu Tiểu nắm lấy tay hắn, bị hắn nhẹ nhàng kéo lên lưng ngựa.

Vệ Đình ôm nàng vào lòng, hai tay câm dây cương, nhẹ nhàng nói: "Ta đưa mọi người quay về, về huyện Giả?"

"Ủng thành." Tô Tiểu Tiểu nói.

Nàng ưỡn tấm lưng nhỏ nhắn đến mức thẳng táp, Vệ Đình vòng tay qua eo nàng, để nàng tựa vào lồng ngực mình.

"Sao chàng lại tới đây?" Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Tin tức từ Ô Trấn sai, ta còn tưởng rằng chàng bị mai phục.”

"Đúng là có mai phục." Vệ Đình nói,'Hách Liên Nghiệp đoán được ta sẽ tới ám sát hắn, cho nên hắn lập ra một âm mưu bí mật. Tiểu Khổng tước mập, suýt chút nữa là ta không về được."

Tô Tiểu Tiểu đang đắm chìm trong niềm vui hắn trở lại thì một tiếng tiểu Khổng Tước mập khiến nàng đen mặt!

Là một soái ca nhưng cái miệng lại không đẹp”!

"Uý Trì Tu và quân lính đó xảy ra chuyện gì vậy?" Tô Mạch hỏi, hắn ta nhớ kỹ Uý Trì Tu được Vệ Đình phái đến ThHắn ta Châu.

Tô Tiểu Tiểu tức giận, toàn bộ cái ót như viết hắn mới là tiểu Khổng Tước mập!

Vệ Đình buồn cười xoa xoa cái đầu nhỏ của nàng, nói với Tô Mạch: "Lúc ta từ kinh thành đến biên quan đã cho Uý Trì Tu dùng bồ câu đưa tin, để hắn ta dẫn theo một vạn quân do tổ phụ ta bí mật huấn luyện, tụ họp với ta ở phía Bắc, hắn ta không đi qua kinh thành mà đi qua Thông Châu."

Uý Trì Tu tới ThHắn ta Châu, bề ngoài là để giao di vật của Nam Dương Vương cho sư thái Huệ Giác, nhưng thực chất là hắn ta đi điều binh, một mực ở lại ThHắn ta Châu không về, cũng có nguyên nhân là do Tô Ngọc Nương, nhưng quan trọng hơn là đợi hiệu lệnh của Vệ Đình.

Tô Mạch dừng một chút, nói: "Vừa rồi... không chỉ có quân của ngươi đúng không?”

Vệ Đình nói: "Ngươi đang nói ky binh à, ta từ Ô Trấn trở về thì lập tức đi tiếp ứng Uý Trì Tu. Đi được nửa đường thì gặp phải tuyết rơi dày đặc chặn núi, ở đó gặp phải quân Tần gia cũng đang bị chặn.”

"Vì sao bọn hắn lại nghe lệnh của ngươi?”

Trước đây Tô Mạch đã từng nhìn thấy quân Tần gia, trừ phi Nàng tổ phụ đích thân ra lệnh, nếu không quân Tần gia sẽ không nghe lệnh của bất kỳ ai.

Vệ Đình bình tĩnh nói: "Ồ, ta nói ta là Nàng gia của bọn họ."

Tô Mach: Ngươi thật vô liêm sỉ.

Nàng gia là xưng hô mà bố mẹ vợ gọi con rể, ai lại tự xưng mình như vậy? Điều này không khác gì nói "Ta là nam nhân của tiểu thư các ngươi".

Một cảm giác ưu việt khi con rể tới cửa, chẳng lẽ hai vạn quân Tần gia đến đây là vì sự nịnh bợ của tên này sao?

Tô Mạch lớn thế này rồi nhưng chưa từng gặp qua người vô liêm sỉ như vậy... Hắn ta cảm thấy mình không thể suy nghĩ được nữa! Hắn ta gần như không thể nhìn thẳng vào quân Tần gial

"Nàng gia đi thong thải"

"Nàng gia cẩn thận!"

"Nàng gia và tiểu thư xin cứ yên tâm đi, chúng ta sẽ giải quyết hậu quả! Cam đoan sẽ không bỏ sót một ail"

"Ừm”" Vệ Đình ngồi trên ngựa cao, nhướng mày kiêu ngạo, có chút dáng vẻ như hưởng thụ, điều này khiến Tô Mạch muốn quất hắn một cái.

Cả đoàn người đi vào hẻm núi Tiểu Phượng.

Tô Tiểu Tiểu và Tô Mạch đến đây bằng xe ngựa, vì không tiện đi xe vào nên họ dừng xe ở đây.

Vừa rồi quân của Thác Bạt Liệt đi ngang qua hẻm núi, để không bại lộ thân phận và gây phiền phức cho Tô Hiểu Hiểu và Tô Mạch nên người đánh xe đã kéo xe vào khu rừng gân đó, dùng tuyết che dấu vết bánh xe.

Lúc này, hắn ta nghe thấy ám hiệu quen thuộc mới dắt xe ra.

Xe ngựa không lớn, chỉ có thể chở được ba người.

Tô Tiểu Tiểu và Cảnh Dịch ngồi lên.

Tô Mạch nói với Vệ Đình: "Ngươi cưỡi ngựa đi."

Hắn ta muốn ngồi cùng muội muội.
Bình Luận (0)
Comment