Chương 1665: Vệ Tiểu Bảo Lừa Cha 1
Chương 1665: Vệ Tiểu Bảo Lừa Cha 1Chương 1665: Vệ Tiểu Bảo Lừa Cha 1
Vệ Đình đứng ở cạnh xe ngựa, kéo rèm ra: "Ai nha, ghế ướt rồi."
Tô Mạch vừa mới khom người bước vào xe ngựa: Ngươi có thể vẩy nước rõ ràng hơn được không?
Vệ Đình cười như không cười nhìn Tô Mạch: “Anh rể, chúng ta cùng nhau cưỡi ngựa đi!"
Tô Mạch thực sự muốn quất hắn!
Một đoàn người quay về doanh trại.
Về phần có bại lộ thân phận hay không đã không còn quan trọng nữa, Hách Liên Dã đã đoán được việc hắn đã tới biên giới nên không cần phải giấu diếm, bốn người công khai cầm theo thẻ bài của mình tiến vào Ủng thành.
Lãnh Quỳ không biết gì về việc Vệ Đình đến, nửa đêm hắn ta ngủ say, trước khi tiến vào mộng đẹp hắn ta còn nghĩ tới cảnh Thác Bạt Liệt bao vây và trấn áp Tan Thương Lan.
Mật thám của hắn ta quay lại và nói rằng Thác Bạt Liệt đã phái ba vạn quân, trong đó có một vạn ky binh.
Khả năng chiến đấu của ky binh có thể được phát huy tối đa trên đất bằng, Tần Thương Lan dựa vào chín ngàn quân rải rác khắp nơi, căn bản không thể là đối thủ của Thác Bạt Liệt.
Có thể đánh bại Bắc Yên vào ban ngày, không chỉ vì ky binh của Bắc Yên bị hạn chế mà còn vì Bắc Yên mất cảnh giác, hơn nữa, Tần Thương Lan còn sử dụng binh lực của Lãnh gia bọn hắn.
Nếu không có quân chính quy của Lãnh gia thì sức chiến đấu của Tần Thương Lan sẽ giảm đi rất nhiều.
Sáng mai hẳn là sẽ nhận được tin vui Tan Thương Lan tử trận, quân Xích Ảnh chướng mắt cũng sẽ bị tiêu diệt sạch sẽ, đây có thể coi là báo thù thay cho mấy người Đỗ Tiểu.
Tiện thể bán cho Thác Bạt Liệt một ân huệ, Thác Bạt Liệt nhất định sẽ cảm tạ hắn ta.
Lãnh Quỳ sao mà biết, khi Thác Bạt Liệt dẫn ba vạn người xông tới địa điểm mà hắn ta tiết lộ để bao vây Tần Thương Lan thì cả một bóng dáng của quân Xích Ảnh cũng không tìm thấy?
Thác Bạt Liệt nghi ngờ Lãnh Quỳ đang giở trò với mình nên đang định dẫn quân về, lúc này nghe thấy tiếng động từ phía trước truyền đến, vội vàng dẫn quân truy đuổi. Đến chố đó, Hắn ta chỉ nhìn thấy một vài con bù nhìn mặc áo giáp.
Có một mũi tên cắm tờ giấy trên thân của bù nhìn.
Thác Bạt Liệt rút ra, mở ra thì thấy đó là một đầu con lừa lớn ngốc được Tần Thương Lan vẽ một cách rồng bay phượng múa, phía dưới còn ghi ba chữ: Thác Bạt Liệt.
Bị mắng là con lừa ngu ngốc, Thác Bạt Liệt giận dữ: "Tìm cho ta! Đào sâu ba thước dưới đất cũng phải đào Tan Thương Lan ral" Sau đó, đại quân Bắc Yên tìm được đủ loại tranh cay mắt do Tần Thương Lan để lại: lợn Thác Bạt Liệt, gà Thác Bạt Liệt, rùa Thác Bạt Liệt, người tí hon Thác Bạt Liệt...
Thác Bạt Liệt bị tức đến nhảy lên cao ba trượng, tức giận rút kiếm ngay tại chỗ!
Con người thường có xu hướng mất lý trí khi tức giận, để ngăn Thác Bạt Liệt nhận ra rằng mình đã trúng kế điệu hổ ly sơ thì Tân Thương Lan đã dồn tất cả những gì đã học được vào việc này, hồi xưa trong lúc theo đuổi Tô Hoa Âm, viết thư tình cho Tô Hoa Âm thì ông ấy cũng không cố gắng như vậy.
Trương Dũng nhìn tư thế cầm bút kém cỏi của ông ấy, thâm nghĩ trông giống con khỉ câm bút: "Tướng quân, hay là để thân làm?”
"Bức vẽ của ngươi không sống động.' Tần Thương Lan vẽ một cặp lỗ mũi lớn không đối xứng, nếu Vệ Thanh ở đây thì hắn ta sẽ phát điên.
Trương Dũng bức vẽ khó tả: "Người đang vẽ cái gì?"
Tần Thương Lan: "Đệ nhất mỹ nhân Thác Bạt Liệt."
Trương Dũng nhìn lỗ mũi to: "..."
Tần Thương Lan một mình cầm chân ba vạn quân của Thác Bạt Liệt, Vệ Đình và Tô Hiểu Hiểu thuận lợi trở vê doanh trại.
Tô Mạch xuống xe ngựa: "Ta đi nói một tiếng với Nàng tổ phụ, các ngươi mang Cảnh Dịch đi chữa thương trước.”