Chương 1687: Sự Bảo Vệ Của Quân Tân Gia 2
Chương 1687: Sự Bảo Vệ Của Quân Tân Gia 2Chương 1687: Sự Bảo Vệ Của Quân Tân Gia 2
Bọn hắn đã đi được một nửa đoạn đường mấy trăm bước, bên kia Đại Chu cũng đã bắt đầu phát động cuộc tấn công. Không còn nhiều thời gian cho cung thủ.
Trương Đạc nhanh chóng đưa ra quyết định: "Bắn ngựa!"
Lại một đợt mưa tên đột kích, đại quân của Bắc Yên đã đổ một số lượng lớn.
Te Cẩn nổi giận. Hắn ta nhìn vào Trương Đạc đang đứng trên đỉnh núi, kéo cung tiễn đằng sau lưng và bắn một mũi tên vào Trương Đạc.
Trương Đạc bị trúng mũi tên, suýt chút nữa ngã xuống núi.
Tô Tiểu Tiểu bắt được hắn ta và kéo hắn ta lên.
Nàng tiếp nhận vị trí chỉ huy: "Bắn tên!"
Đám người chấn động khi nghe thấy giọng nói của nàng!
Trân Thao trên đỉnh núi đối diện kích động.
Lão đại!
Lão đại!
Cuối cùng nàng cũng xuất hiện!
Te Cẩn khẽ nheo mắt lại, một lần nữa lấy cung tên ra, nhắm vào Tô Tiểu Tiểu trên đỉnh núi.
Đáy mắt của Tô Tiểu Tiểu không kiêng ky khi đối mặt với tên tướng có chiến công hiển hách của Bắc Yên.
Nàng lạnh lùng nhìn Te Cẩn, kéo căng dây cung trong tay.
Cả hai đều bắn một mũi sát khí về phía nhaul
Hai mũi tên va chạm trong không trung, Tề Cẩn có chút tiếc.
Một giây sau, chỉ nghe một tiếng bộp, mũi tên của Tô Tiểu Tiểu đã xẻ đôi mũi tên của Tê Cẩn một cách mạnh mẽ, mang theo sát khí, nhanh như chớp bay đến chỗ Tề Cẩn.
Con ngươi Tề Cẩn co lại, không ngờ tới mũi tên của một tiểu nha đầu lại lợi hại như vậy.
Choang!!
Mũ giáp của hắn ta bị bắn rơi.
Hắn ta nhìn Tô Tiểu Tiểu với ánh mắt khó tin.
Nàng đứng dưới bầu trời, đứng sừng sững trên đỉnh núi, vốn phải nhỏ bé như hoa nhưng lại toát ra ý chí kiên cường.
Sĩ khí của các cung thủ tăng vọt.
Tô Tiểu Tiểu kéo cây cung vàng. Một mũi tên bắn về phía Te Cẩn, hắn ta tránh, nhưng phó tướng của hắn ta đã bị bắn!
Binh lực của Đại Chu đang giết tới! Mười bước, năm bước, một bước!
Bắn giết kết thúc!
Tê Cẩn cảm thấy nhẹ nhõm.
Tuy nhiên, chưa thả lỏng được một hơi thì Tô Tiểu Tiểu đã bắn hai mũi tên, lấy đi hai vị tướng của hắn tai
Te Cẩn tức giận, hắn ta nhặt trường thương, muốn hướng và giết Tô Tiểu Tiểu.
Đồng Kha phi thân đến, đạp hắn ta và trường thương xuống ngựa với một cước!
Đồng Kha cầm trảm mã đao trong tay và nhìn Tê Cẩn với ánh mắt lạnh như băng: "Động đến đại tiểu thư là muốn tìm đường chết!"
Quân Tần gia có thể không chiến đấu vì triều đình, không chiến đấu vì bệ hạ.
Nhưng bọn hắn nhất định sẽ thề sống chết bảo vệ tiểu thư bằng mọi giá, bảo vệ đại tiểu thư là bảo vệ non sông!
Tô Tiểu Tiểu nhớ là Đồng Kha bị thương ở núi tuyết cách đây một thời gian, nhưng ngay cả như vậy thì khi đối đầu với Tề Cẩn thì hắn ta vẫn đứng ở thế bất khả chiến bại, thậm chí có thể nói là thành thạo điêu luyện.
Trảm mã đao là con dao dài nhất trên đời, dùng chiêu thức mở và đóng thì lực sát thương sẽ cực lớn.
Te Cẩn đã bị Đồng Kha bức xuống ngựa bằng một đao, lăn một vòng trên mặt đất, chật vật đứng dậy, hung tợn nhìn chằm chằm vào Đồng Khai
Đồng Kha không nói nhảm với hắn ta, chĩa trảm mã đao xuống đất, mượn lực nhảy lên rồi một cước đạp vào ngực Tề Cẩn.
Te Cẩn đan hai tay vào nhau để đón đỡ, bị ép lui lại mấy bước, phải đến khi đụng phải binh sĩ Bắc Yên mới dừng lại được.
Tô Tiểu Tiểu dẫn đầu các cung thủ, đang tìm kiếm mục tiêu trong đám đại quân đang chém giết lẫn nhau. Cái này khó hơn so với vừa nấy, dù sao thì cũng không thể đả thương người một nhà.