Chương 1727: Tứ Ca Là Đại Lão 2
Chương 1727: Tứ Ca Là Đại Lão 2Chương 1727: Tứ Ca Là Đại Lão 2
Lại là hắn ta?
Đối với Tô Tiểu Tiểu, cha nàng là người cha tốt nhất trên đời, ngay cả sau khi bị phế một tay thì ông vẫn không từ bỏ võ công, không có sư phụ, ông đi học trộm, sau khi vê kinh thành mới chính thức đi theo tổ phụ và cậu tổ phụ học võ.
Có thể có được thành tựu ngày hôm nay đã là rất lợi hại.
Hai người cùng Tô Thừa trò chuyện một lúc.
Tô Thừa lo lắng như vậy, nên Tô Tiểu Tiểu quyết định sau khi trở vê mới nói chuyện nàng mang thai để cho ông yên tâm.
Hai người lại đi nhìn Tô Nhi Cẩu đang ngủ say, Vệ Đình để lại một bức thư.
Sau đó hai người đi tới phủ Trấn Bắc Hầu.
Tô lão phu nhân đang ngủ, Tô Uyên, Đào thị và mấy biểu ca ca cũng đi ngủ, lão hầu gia gọi Vệ Đình đến thư phòng, còn Tô Tiểu Tiểu thì đi đến viện của Tô Huyên.
"Tứ biểu ca, huynh ngủ chưa?"
"Vào đi."
Tô Huyên nói.
Tô Tiểu Tiểu đẩy cửa đi vào, Tô Huyên thắp đèn.
Tô Tiểu Tiểu nhìn y phục chỉnh tê của hắn ta, không tự chủ được hỏi: "Huynh không ngủ à?"
Ngồi trong phòng tối, sở thích gì vậy?
Hai người ngồi xuống bàn.
Tô Huyên rót một ly nước ấm cho Tô Tiểu Tiểu: "Muộn như vậy, muội tìm ta có chuyện gì sao?"
Tô Tiểu Tiểu nhận lấy và nhấp một ngụm: "Nam Cương đến gặp Đại Chu để cầu hôn, muốn cưới một công chúa của Đại Chu. Không biết huynh đã nghe chuyện này chưa?”
Tô Huyên nói: "Ta có nghe cha nhắc tới vài câu lúc ăn tối."
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn thật sâu: "Huynh nói sao lại trùng hợp như vậy, vị tiên sinh kể chuyện kia nói đúng?”
Tô Huyên yên tĩnh cười một tiếng: "Đúng vậy, thật trùng hợp."
Tô Tiểu Tiểu không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào, việc tìm kiếm sơ hở trên khuôn mặt của thủ lĩnh gián điệp giống như tìm nước trong chảo rán.
Tô Tiểu Tiểu từ bỏ ý định thăm dò hắn ta, nói thẳng: "Muội sắp đi Nam Cương. Trước khi đi, muội muốn nhờ tứ biểu ca một việc." "Nói đi."
"Thay muội bảo vệ một người."
"AI?
"Công chúa Huệ An.”
Tô Huyên rót cho mình một cốc nước ấm, uống một ngụm rồi nói: "Ta chỉ là một học giả, làm sao có năng lực để bảo vệ một công chúa của hoàng tộc? Chỉ sợ ngay cả hộ vệ bên cạnh nàng ta cũng không đánh bại được."
Tô Tiểu Tiểu nhìn hắn ta, nói: "Tứ biểu ca, chỉ cân nói đáp ứng hay không đáp ứng?”
Tô Huyên bình tĩnh nói: "Nếu ta không đáp ứng thì thế nào?"
Tô Tiểu Tiểu hướng cửa lớn tiếng nói: "Cậu tổ phụ! Tứ biểu ca trốn học!"
Tô Huyên dùng trái tay bịt miệng nàng, nhắm mắt lại, nói: "Đừng hô nữa, ta đáp ứng."
Tô Tiểu Tiểu bỏ tay hắn ta ra, mỉm cười: "Không thể để nàng ta rụng một sợi tóc."
Tô Huyên bất đắc dĩ ngẩng đầu: "Biết."
Tô Tiểu Tiểu hùng dũng oai vệ bước ra khỏi viện của Tô Huyên.
Đột nhiên, phía trên truyên đến một thanh hờ hững: "Nếu muốn tìm người bảo vệ bằng hữu của muội thì sao không tìm ta?"
Tô Tiểu Tiểu ngước mắt lên và nhìn thấy Tô Ly đang nằm trên cành cây, hai tay khoanh gối sau đầu, hai chân bắt chéo, trong miệng ngậm một miếng cỏ đuôi chó.
Tên này, nguyên lai là hắn ta nghe lén, từ đây đến viện tử khoảng cách không ngắn, tai của tên này không tệ.
Tô Tiểu Tiểu cười nhạt: "Huynh rất lợi hại phải không?”
Tô Ly khẽ nói: "Trong các huynh đệ trong nhà, ngoại trừ đại ca thì ta là người có võ công tốt nhất! Muội tìm ai không tìm, lại đi tìm tứ ca. Hắn ta căn bản không biết võ công!"
Tuy nhiên tên kia có tiên, có thể dùng tiền thuê cao thủ.
Nghĩ tới đây, Tô Ly có chút u oán.
Tô Tiểu Tiểu thắc mắc: "Tại sao tứ biểu ca không luyện võ?"