Chương 1756: Bốn Đứa Nhỏ Làm Phá Nổ Nam Cương 2
Chương 1756: Bốn Đứa Nhỏ Làm Phá Nổ Nam Cương 2Chương 1756: Bốn Đứa Nhỏ Làm Phá Nổ Nam Cương 2
Nha hoàn thông phòng nhìn bà đầy lo lắng.
Trình Liên chỉ cụp mắt xuống, chậm rãi uống một ngụm trà. ...
Nhưng ở phía bên kia, Úy Trì Tu nhanh chóng phi ngựa tiến vào vương đô, đã tìm thấy Quỷ Phố và Vệ Lục Lang thông qua ám hiệu do chính người của mình để lại.
Khi Vệ Đình còn ở biên giới, hắn đã phái mật vệ tới liên lạc với hai người, thông báo tung tích của Xà Cốt Hoa.
Hai người không ngờ lại có người khác tới, chính là Úy Trì Tu.
"Úy Trì Tu, sao ngươi lại tới Nam Cương?" Vệ Lục Lang kinh ngạc hỏi.
Úy Trì Tu nói: 'Không chỉ có ta ở đây, mà tất cả mọi người đều ở đây! Ta vào thành sớm hơn bọn họ một ngày. Không ngờ ta lại dành cả một ngày để tìm kiếm các ngươi, tính thời gian chắc đại nhân và mọi người cũng đã vào vương đô rồi."
Đối với những người đi vào qua cổng thành phía Bắc như Vệ Thành, hắn cũng để lại ám hiệu trên đường đi.
Ba người quay lại cổng thành phía Bắc, lần theo ám hiệu để tìm nơi ở của nhóm Vệ Đình.
Vừa vào sân, Vệ Lục Lang liền nhìn thấy ba đứa nhỏ cầm bút nhúng nước viết nguệch ngoạc trên mặt đất.
Trong lòng hắn ta hưng phấn: "Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu HI"
Ba đứa quay đầu lại, vứt bút, lao về phía hắn ta.
“Lục thúc gia giai"
Đáng lẽ ba đứa phải gọi là Lục bá.
Nhưng lúc đầu chưa quen nhau, bọn họ đi theo Vệ Hi Nguyệt thì gọi hắn ta là Lưu thúc, gọi riết quen rồi, sau này Vệ Lục Lang làm cha bọn nhỏ trong vòng một ngày, từ đó, Lục thúc gia gia trở thành cái tên độc quyên do ba bọn nhỏ đặt cho Vệ Lục Lang.
Vệ Lục Lang quỳ một gối, trong tay ôm ba tiểu gia hỏa, trong lòng vừa căng thẳng vừa khó nói nên lời.
"Lục thúc ôm Tiểu Phù chặt quá, Tiểu Phù đau quá a."
Tiểu Hổ bị kẹp giữa hai ca ca nên chỉ có thể cử động mắt.
Vệ Lục Lang vội vàng buông ba tiểu gia hỏa ra, bọn họ đã xa cách quá lâu, hắn ta vô cùng nhớ bọn chúng, cho nên hắn ta ôm bao nhiêu, nhìn bao nhiêu cũng không đủ.
"Để Lục thúc gia gia xem mấy đứa có cao lên không?"
"Đại Hổ đã cao lên rồi."
"Nhị Hổ cũng cao lên rồi." Tiểu Hổ cố gắng kiễng chân lên, cố gắng vượt qua hai ca ca: "Tiểu Hổ cao nhất al"
Vệ Lục Lãng cười cười, sao con vẫn còn nói giọng nói này?"
Ba đứa vui vẻ nhảy cẵng vào trong vòng tay Vệ Lục Lang, nhỏ giọng hò hét qua lại.
Vệ Lục Lang cũng không để ý tới ồn ào, cùng bọn nhóc hét lớn.
Quỷ Phố rón rén đi qua ba đứa nhóc.
Hắn ta đã thành công né tránh được ba tên nhóc con.
Khi bước vào phòng chính, hắn ta liên thở phào nhẹ nhõm.
Hắn ta dự định đi ra phía sau tìm Vệ Thanh và Vệ Đình.
Không ngờ vừa mới bước qua ngưỡng cửa sau của phòng chính bằng một chân, hắn ta đã nhìn thấy một nha đầu xinh đẹp mặc đồ Nam Cương đang ngồi xổm trên mặt đất và bẻ quả óc chó.
Hạt thông đều đã bị ăn hết, chỉ còn lại quả óc chó mà thôi.
Vệ Hi Nguyệt muốn cho Tiểu Bạch ăn quả óc chó.
Khi Quỷ Phố nhìn thấy Vệ Hi Nguyệt, hắn ta cảm thấy khó chịu!
Úy Trì Tu chỉ nói có con trai ở đây chứ không có nói có nha đầu ở đây al
Nỗi sợ bị cà rốt dâng cao.
Thân thể của Quỷ Phố run lên, lập tức bỏ chạy——
Vệ Hi Nguyệt quay vào phòng nói: "Cha, bá bá chạy đi rồi."
Quỷ Phố: Con bé còn đi cáo trạng nữa!
Bốn đứa nhỏ: Vé vé, muốn muốn!
Người tuyệt vọng nhất trong cuộc đời Quỷ Phố chính là Vệ Thanh.
Các đệ đệ khác khi cần đánh thì có thể đánh, không có gì mà một trận đánh đau đớn mà không giải quyết được.