Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1813 - Chương 1820: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 3

Chương 1820: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 3 Chương 1820: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 3Chương 1820: Vả Mặt Hành Ha Can Ba 3

Nhưng trừ thân phận là tiểu thư Trình gia ra thì Trình Thanh Tuyết vẫn là muội muội của Thánh nữ.

Đương nhiên xe ngựa của Thánh Nữ điện không phải nhường đường cho bất kì kẻ nào.

Tô Tiểu Tiểu nhìn thoáng qua hai mẹ con đang cố ý ra oai phủ đầu trước mặt nàng thì hơi buồn cười, nàng nói với Toàn thúc: "Người kia cũng có thể tự do ra vào Trình gia sao?"

Toàn thúc vô cùng quy củ nói: "Phụ nhân ở hậu trạch không thể ra vào tùy ý, trừ khi được sự cho phép của gia chủ."

Trình Thanh Tuyết không thể nghe tiếp được nữa, nàng ta quay đầu lại quát lớn: "Mẹ ta là phu nhân của quý phủ! Bà ấy muốn đi đâu thì đi đó! Đâu tới lượt các ngươi phải can thiệp"

Tô Tiểu Tiểu nhướng mày: "Phu nhân? Ngoại tổ mẫu của ta đã đồng ý rồi hả?"

Toàn thúc nói: "Theo ta được biết thì không phải đâu tiểu tiểu thư."

Tô Tiểu Tiểu dù bận nhưng vẫn ung dung nhìn qua Trình Liên: "Thế cho nên cùng lắm bà ta cũng chỉ được coi là một di nương thôi nhỉ?"

Trình Liên dừng bàn tay đang sửa sang đồ cho Trình Thanh Tuyết lại.

Mi Cơ còn bổ thêm một nhát: "Tiểu thư, sai rồi. Phải kính trà cho chính thê, được chính thê đồng ý thì mới có thể trở thành di nương, nếu không cũng chỉ là một nha hoàn thông phòng thôi!"

Vẻ mặt của Trình Liên dân biến đổi.

Tô Tiểu Tiểu cười nhẹ: "Nghe thấy chưa Toàn thúc? Sau này tiên hàng tháng của Nhị tiểu thư cứ tính theo như tiên nha hoàn thông phòng mà đưa."

Toàn thúc vui vẻ nói: "Vâng, tiểu tiểu thư!"

Tô Tiểu Tiểu lại tiếp tục hỏi: "Ai quản lý sổ sách thế?"

Toàn thúc đáp: "Là Trình Nhị... Trình di nương... Trình Liên!

"Lát nữa nhớ đến lấy lại sổ sách, giao cho người khác."

Tô Tiểu Tiểu đi đến trước mặt Trình Liên, nhìn ngọn lửa giận dữ đang nhảy múa trong mắt bà ta, nàng mỉm cười:

"Nếu đã trở thành nha hoàn thông phòng cho ngoại công ta rồi thì cũng đừng mơ đến việc trở thành nhị tiểu thư Trình gia. Đạo lý này, có lẽ ngay từ ngày đầu ngươi bò lên giường nên hiểu."

Móng tay của Trình Liên găm sâu vào lòng bàn tay.

Lời nói của Tô Tiểu Tiểu rất rõ ràng, lại còn nói trắng ra, nếu đổi lại là người bình thường thì dù là vì thân phận hay cấp bậc cũng không thể nói ra. Nhưng Tô Tiểu Tiểu không phải là người bình thường.

Trong phủ có tin đồn về việc Trình Tang nuôi con hát, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán ra là ai ở sau lưng đồn đại.

Nếu bà ta dám dội nước bẩn lên đầu Trình Tang thì đừng trách Tô Tiểu Tiểu nàng biến bà ta thành nha hoàn thông phòng.

Thực ra lúc trước Trình Liên đã được cưới vào cửa theo nghi lễ bình thê, nhưng đó là bởi mọi người ai nấy cho rằng Trình Tang điên rồ, Trình Liên là người thừa kế duy nhất của Trình gia.

Bây giờ Trình Tang đã "tỉnh táo" rồi, cũng đã khôi phục chút kí ức.

Nếu Trình Tang không công nhận bà ta thì mọi mưu tính của bà ta sẽ thất bại.

Nếu Trình Liên thành thật ở nhà tìm một nam nhân khác làm con rể thì rủi ro cũng không lớn thế này, nhưng một hai bà ta cứ phải động tay tới anh rể của mình.

Hồn nhiên đến mức để cho Tô Tiểu Tiểu có nhược điểm trừng trị bà ta.

Tô Tiểu Tiểu và Mị Cơ lên xe ngựa.

Chỉ để lại hai mẹ con đứng trước cổng lớn, khuôn mặt tức giận tới vặn vẹo.

"Đi thôi"

Tô Tiểu Tiểu ra lệnh.

Phu xe là do Toàn thúc sắp xếp, là gã sai vặt đáng tin cậy, tay chân nhanh nhẹn, lá gan cũng rất lớn.

Hắn ta quất mạnh roi, xe ngựa tuyệt trân* phóng đi, bụi đất bay vào mặt hai mẹ con nhà kia.

(*) Tuyệt trần: trong "Nhất ky tuyệt trân", là một câu nói có xuất xứ từ câu "Nhất ky hồng trần phi tử tiếu. Vô nhân tri thị lệ chi lai Tạm dịch: "Bui hồng vó ngựa, Phi cười thích. Ai biết vải thiêu đến thật mau!" Câu thơ này lấy từ tích Dương Quý Phi thích ăn vải thiều, vì để chiều lòng mỹ nhân, Hoàng đế hạ lệnh cấp tốc chuyển vải đến kinh thành mong đổi lấy nụ cười của ái phi. Nhất ky tuyệt trần hay nhất ky hồng trần ý nói ngựa phi với tốc độ như bay, chỉ có thể thấy bụi đỏ mịt mù chứ chẳng thấy bóng dáng của con ngựa đâu.

Trình Liên: ”...'

Trình Thanh Tuyết: "...
Bình Luận (0)
Comment