Chương 1840: Báo Ứng Tới 1
Chương 1840: Báo Ứng Tới 1Chương 1840: Báo Ứng Tới 1
Trình Thanh Tuyết đỏ mắt đi vào phòng Trình Liên.
Không phải nàng ta tủi thân mà là khóc vì quá tức.
Từ sau khi con nhãi dối trá kia vê Trình gia nàng ta chưa có ngày nào thoải mái.
"Được rồi, chẳng phải chỉ là một thứ tự sao? Vẫn còn hai vòng nữa mà, nàng ta không thắng được con đâu."
Trình Liên an ủi nữ nhi qua loa vài câu.
Thật ra tâm trạng bà ta cũng không tốt lắm.
Sau khi tin tức bà ta bị biếm làm nha hoàn thông phòng truyền khắp phủ, đám nha hoàn không dám chế giễu bà ta nhưng ánh mắt nhìn bà ta đã thay đổi.
Không chỉ như thế, cái tên tinh trùng lên não Toàn Hữu Tài đã chặn cổng đòi chìa khóa khố phòng, nếu không thì không cho phép bà ta vào phủ.
Bà ta cho người kéo Toàn Hữu Tài ra nhưng cái con hát mới tới kia quá lợi hại đã đánh gục hết thuộc hạ của bà ta.
Bà ta lại đi tìm Tạ Vân Hạc.
Tạ Vân Hạc chỉ nói một câu: Nếu tỷ tỷ nàng muốn thì cứ đưa cho nàng ấy đi.
Đây chính là nam nhân mà bà ta moi tim moi phổi yêu cả đời.
Ông ta đã từng đối xử với Trình Tang như vậy, bây giờ đến lượt bà ta.
Trái tim Trình Liên đang nhỏ máu, bà ta cảm thấy bị phản bội sâu sắc mặc dù Tạ Vân Hạc còn chưa làm gì.
Nhưng có khi chính cái kiểu không làm gì này mới càng khiến người ta thất vọng, trái tim băng giá.
Lúc này, lòng dạ Trình Liên loạn như cào cào, mặt khác, bà ta không muốn Trình Tang đoạt lại hết những gì mình dày công xây dựng nên thật sự không có tinh lực quan tâm nữ nhi.
"Con cố chịu đựng hai ngày nữa, có tỷ tỷ con chèn ép thì nàng ta không xoay người nổi đâu. Chờ đến lúc con lên làm Thánh Nữ, cha con sẽ hiểu rõ người ông ấy thật sự dựa vào được chính là chúng ta."
Lời này có lẽ có tác dụng với Thánh Nữ nhưng Trình Thanh Tuyết bị chiều hư từ nhỏ đến lớn thì sao mà nghe vào được?
Trình Thanh Tuyết không chịu: "Con mặc kệ! Con mặc kệ! Con chán ghét nàng ta! Con không cho phép nàng ta trèo lên đầu con! Người không nghe thế vừa rồi nàng ta làm nhục con ở ngoài cổng thế nào à? Nàng ta là con nhãi ranh chỉ biết dối trá, lừa đại nương, lừa gạt gia chủ lệnh, bây giờ lại gian lận cướp mất hạng nhất của con! Con không nuốt trôi cục tức này!" Trình Liên tâm phiền ý loạn, nói: Dung gây chuyện nữa! Có tỷ tỷ con nhìn chằm chằm, vị trí Thánh Nữ chắc chắn là của con, tội gì cứ phải đi tranh một cái hạng nhất cuộc thi điện?"
Trình Thanh Tuyết sững sờ vì bị Trình Liên quát: "Người mắng con à?”"
Đám hạ nhân không dám thở mạnh.
Phu nhân vẫn luôn tốt tính, nói chuyện với ai cũng nhẹ nhàng, nhất là đối với Nhi tiểu thư, phải nói là yêu thương đến tận xương tủy.
Nhưng từ lúc tiểu nha đầu kia đến Trình gia, phu nhân ngày càng dễ tức giận.
Trình Liên cũng nhận ra sự thất lễ của mình, bà ta mỉm cười, vỗ nhẹ tay nữ nhi nói: 'Hôm nay nương hơi mệt, chẳng phải con cũng phải đi thi cả ngày sao? Mau về sớm nghỉ ngơi đi, lát nữa ta sẽ phái người đi nói với tỷ tỷ con một tiếng, để con bé nghĩ cách được không?"
Câu này cuối cùng cũng trấn an được Trình Thanh Tuyết.
Nàng ta bĩu môi nói: "Thế cũng được, nương mau đi nghỉ sớm đi."
Sau khi Trình Thanh Tuyết rời đi, Trình Liên không lập tức sai người đi Thánh Nữ điện mà gọi nha hoàn tâm phúc đến hỏi: "Đi xem xem lão gia đã về chưa?"
Không phải Trình Liên không quan tâm cảm nhận của nữ nhi mà dưới cái nhìn của bà ta, chuyện nữ nhi lên làm Thánh Nữ đã là chuyện chắc chắn trăm phần trăm, căn bản không cần quan tâm.
Ngược lại, tình hình Trình gia bên này không hề lạc quan.