Chương 1842: Thân Phận Của Vệ Tư 1
Chương 1842: Thân Phận Của Vệ Tư 1Chương 1842: Thân Phận Của Vệ Tư 1
"Nàng đã nghĩ thế thì ta cũng không có cách nào."
Dứt lời, Tạ Vân Hạc lướt qua người bà ta.
“Tạ Vân Hạc!"
Trình Liên gọi giật ông ta lại, giọng nói có chút kịch liệt.
"Chẳng lẽ ngươi không nhìn ra sao? Tỷ tỷ chẳng qua chỉ khích bác, chia rẽ quan hệ của chúng ta thôi, ngươi tưởng nàng ta thật sự tha thứ cho ngươi à? Từ nhỏ nàng ta đã chán ghét ta nhưng mà ngươi lại cưới ta, trong lòng nàng ta chỉ hận không thể xé xác phanh thây ngươi!"
“Nói xong chưa? "Tạ Vân Hạc vô cùng bình tĩnh.
Ánh mắt lạnh như băng vĩnh cửu của ông ta giống như một thanh đao nhọn đâm thẳng vào lòng Trình Liên.
"Muộn rồi, nàng trở về đi, nửa đêm gió lớn, chú ý thân thể."
Tạ Vân Hạc dịu dàng an ủi Trình Liên, còn cởi áo choàng khoác lên người bà ta.
Nam nhân này là vậy đó, dù trong lòng lạnh lùng cỡ nào thì bên ngoài vẫn luôn dùng sự dịu dàng để lừa gạt bà ta.
Trình Liên suýt nữa đắm chìm trong cạm bay dịu dàng của ông ta.
Mãi đến khi Trình Liên trông thấy ông ta ngoặt sang một hướng trong màn đêm đen mà đi thẳng đến viện của Trình Tang thì trái tim bà ta hoàn toàn chìm xuống đáy cốc.
Lúc trước Trình Tang cũng khó chịu như vậy sao?
Không! Trình Tang điên rồi, bà ấy hoàn toàn không biết khó chịu là thế nào!
Chỉ có bà ta từ đầu đến cuối phải chịu toàn bộ thống khổ.
"Phu nhân.”
Nha hoàn khẽ gọi.
Cũng chỉ dám lí nhí gọi như vậy thôi.
Trình Liên đã bị Tiểu tiểu thư "gọi là" nha hoàn thông phòng ngay trước mặt mọi người, nha hoạc sợ mình gọi phu nhân lại để đại phòng bên kia nghe thấy sẽ đuổi mình ra ngoài.
Trình Liên hít sâu một hơi, chậm rãi hỏi: "Chuẩn bị xe ngựa, ta muốn xuất phủ."
"Phu nhân, bây giờ đã rất muộn..."
"Bây giờ ngay cả một tiểu nha hoàn ta cũng không sai khiến được nữa sao?"
"Không phải đâu phu nhân!"
Sắc mặt nha hoàn trắng bệch vì sợ hãi, dạo này phu nhân càng ngày càng vui buồn thất thường. Nha hoàn lập tức đi chuẩn bị xe, Trình Liên ngồi lên xe tiến thẳng đến xưởng nhuộm tìm Hàn thúc, để ông ta đi Thánh Nữ điện một chuyến.
Bà ta vốn chẳng thèm quan tâm, chẳng qua chỉ là một con nhóc dối trá trên trấn tới thôi, may mắn được hạng nhất vòng đầu thì làm sao?
Cuối cùng vị trí Thánh Nữ cũng sẽ không rơi vào tay nàng.
Nhưng bà ta đột nhiên không muốn nha đầu kia được sống dễ chịu dù chỉ một ngày.
Vừa nghĩ đến Trình Tang vì có nha đầu kia mà đắc chí bà ta lại buôn nôn, ghen ghét, phát điên!
"Phu nhân, ngài nhất định phải làm vậy sao?"
"Ngay cả ông cũng nghi ngờ quyết định của tôi sao?" Trình Liên tức giận hỏi.
Hàn thúc đã nhận ra cơn tức giận của Trình Liên, ông ta không hỏi tận gốc tận rễ mà chỉ nói: "Chẳng qua tôi cảm thấy đặc quyền trong tay Thánh Nữ vô cùng quan trọng, chờ đến cuối cùng lại dùng cũng không muộn."
Thánh Nữ không thể trực tiếp quyết định Thánh Nữ đời kế tiếp nhưng nàng ta lại có quyền quyết định ai không thể trở thành Thánh Nữ.
Đó chính là đặc quyên của Thánh Nữ.
Nhưng chỉ được sử dụng một lần thôi.
Thế nên Hàn thúc mới nói để đến cuối cùng mới sử dụng là thỏa đáng nhất.
Trình Liên nói: "Ta đã quyết định rồi, ngươi đi tìm Thánh Nữ đi, ta không muốn nhìn thấy nha đầu kia ở vòng sau nữa."
Hàn thúc bất đắc dĩ thở dài: "Vâng."
Hàn thúc lập tức dẫn một đám đoạn tử đi Thánh Nữ điện.
Ai ngờ đến nơi lại được thông báo là Thánh Nữ đã xảy ra chuyện.
Bên trong Nghị Sự Đường, tám vị trưởng lão tê tựu đông đủ ngồi hai bên đại đường, Thánh Nữ đang đứng ở giữa.
"Ta đã nói rồi, ta không biết mấy đứa trẻ kia, cũng không hề phá hủy giới luật của Thánh Nữ điện.'