Chương 1855: Ngũ Hổ Lập Công Lớn 2
Chương 1855: Ngũ Hổ Lập Công Lớn 2Chương 1855: Ngũ Hổ Lập Công Lớn 2
Nữ tử áo lam nói: "Nhị tiểu thư xin thứ tội!"
Trình Thanh Tuyết buồn bực nói: "Thật là, tỷ tỷ phái người kiểu gì vậy chứ? Một nha đầu ở trên trấn cũng đánh không lại, cần các ngươi làm gì nữa!"
Bốn người cúi đầu.
Bọn họ cũng đâu có muốn, lúc nhận được nhiệm vụ chỉ nói là một tiểu nha đầu nhanh mồm nhanh miệng, không nói đối phương có thân thủ như thế.
Nếu sớm biết đối phương khó chơi như vậy, Thánh Nữ nên phái người lợi hại hơn tới mới đúng.
Đương nhiên, nếu vừa rồi bọn họ không khinh địch, cũng có thể có cơ hội bắt được nha đầu kia.
Nhưng trên đời không có nếu như, chỉ có hậu quả và kết quả.
Nữ tử áo lam khuyên giải an ủi: "Nhị tiểu thư xin yên tâm, nàng ta không cướp được thánh điểu đâu, thánh điểu chắc chắn sẽ trở lại bên người nhị tiểu thư-"
"Làm sao ngươi biết?"
"Thánh Nữ đã sớm có sắp xếp, nhị tiểu thư cứ ở đây chờ tin tốt."
Thánh Nữ là người không để lộ một chút sơ hở, làm gì nàng ta cũng chuẩn bị đầy đủ. ...
Lại nói đến thánh điểu bị một roi của Trình Thanh Tuyết dọa bay, hoảng hốt chạy bừa.
Ngũ Hổ dùng hết sức lực của lão đại để đuổi theo nó.
Hai con chim đậu trên cành.
Ngũ Hổ: "Cục cục cục!"
Người đẹp, nàng là thánh điểu sao?
Thánh điểu: "Cục!"
HU
Ngũ Hổ: "Cục cục cục! Cục cục cục!"
Đi với ca ca đi! Ca ca có thức ăn, thức ăn ngon lắm!
Thánh điểu dùng một cánh quật Ngũ Hổ xuống.
Ngũ Hổ thè lưỡi chim, lạch bạch rơi xuống.
Chim mái bạo lực gia đình thật sự không có đáng yêu.
Thánh điểu đánh tên buôn chim xong thì lập tức bỏ chạy.
Không ngờ nó vừa chạy chưa được mấy bước, đã bị một con chim ưng từ trên cao đáp xuống ngăn cản đường đi. Đây là chim ưng mà Thánh Nữ nuôi, trời sinh tính tình hung tàn, truy tìm rất giỏi, càng giỏi việc săn bắt.
Thánh điểu bị nó dọa sợ đến mức run lẩy bẩy.
Chim ưng đi từng bước về phía nó, ngậm nó vào miệng.
Thánh điểu tuyệt vọng nhắm mắt lại.
Nhưng đúng lúc này, một con vẹt nhỏ màu lam không sợ nguy hiểm, mạnh mẽ vang dội lao về phía con chim ưng.
Chim ưng võ cánh.
Con vẹt nhỏ đột nhiên né tránh.
Phía sau nó là một con kim điêu đang vỗ cánh, giang đôi cánh rộng lớn ra, bay về phí con chim ưng.
Kim điêu to hơn chim ưng gấp mấy lần, chính là bá chủ chân chính của bầu trời.
Chim ưng bị móng vuốt của kim điêu cào rụng vài sợi lông vũ, bị đau ném thánh điểu trong miệng đi, ròi chạy trối chết.
Ngũ Hổ rơi xuống bên cạnh Thánh Điểu.
"Cục cục cục! Cục cục cục!"
Không bị thương chứ? Kẻ xấu sẽ quay lại đấy, đi theo ca ca đi, ca ca sẽ bảo vệ cho nàng!
Thánh điểu thẹn thùng làm đỏ đôi cánh chim.
Ngũ Hổ mang cô chim xinh đẹp và Kim Điêu tiểu đệ của mình đi tìm Tô Tiểu Tiểu.
Phí ra sân của Kim Điêu tiểu đệ quá đắt, phải mất hai viên thức ăn cho chim.
Cô chim xinh đẹp bị dọa sợ, cũng phải ăn hai viên thức ăn chim.
Ngũ Hổ lập tức nghèo.
Lại phải khổ sở kiếm thức ăn cho chim.
Chim kiếm sống không dễ dàng, thở dài một tiếng thật mạnh!
Thánh điểu đã tới tay, nên đi tìm Xà Cốt Hoa.
Tô Tiểu Tiểu đưa hạt giống Xà Cốt Hoa lấy từ chỗ Trình Thanh Tuyết cho Ngũ Hổ.
Loại hạt giống này đối với chim chóc có lực hấp dẫn không thể ngăn cản, nhưng mà Ngũ Hổ đã quen ăn thức ăn chim ở trong dược phòng, nên hoàn toàn không có vẻ thèm ăn.
Lần đầu thánh điểu gặp phải loài chim không tranh giành hạt giống với mình, bỗng chốc có chút sững sờ.
Ngũ Hổ ngậm hạt giống đem đến trước mặt thánh điểu, cục cục cục nói một tràng thật dài.
Thánh điểu ăn hạt giống xong thì đưa Ngũ Hổ đi.