Chương 1856: Ngũ Hổ Lập Công Lớn 3
Chương 1856: Ngũ Hổ Lập Công Lớn 3Chương 1856: Ngũ Hổ Lập Công Lớn 3
Nếu là trước đây, thánh điểu sẽ không chia sẻ vùng đất trông Xà Cốt Hoa với ai, để tránh bị chim giành giật thức ăn.
Nhưng hôm nay cũng không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên cảm thấy hạt giống cũng không quá ngon nữa...
Ngũ Hổ nhớ kỹ tuyến đường, lại đưa thánh điểu bay trở về.
Tô Tiểu Tiểu giao thánh điểu cho Doãn Tiểu Điệp, bảo cô bé nhanh chóng xuống núi hoàn thành vòng tỷ thí này.
"Để ta cùng ngươi đến phía bắc của núi Thánh!" Doãn Tiểu Điệp nói.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Thánh điểu do ta đoạt từ tay Trình Thanh Tuyết, lúc ấy nàng ta chắc chắn sẽ đi khắp nơi đuổi bắt ta, mà không chú ý tới ngươi. Nên ngươi ở chung một chỗ với ta chỉ làm tăng nguy cơ bị phát hiện thôi. Ngươi mau mang thánh điểu xuống núi đi."
Doãn Tiểu Điệp nói trúng tim đen: "Chẳng qua ngươi cảm thấy ta sẽ liên lụy ngươi đúng không? Nên ngươi mới tìm cớ đuổi ta đi."
Tô Tiểu Tiểu: Trẻ con quá thông minh cũng không tốt.
Doãn Tiểu Điệp sờ sờ thánh điểu trong ngực: "Được rồi, ta đi là được, nhưng ta phải nhắc nhở ngươi, phía bắc của núi Thánh là cấm địa thật sự của điện Thánh Nữ, không ai biết nơi đó rốt cuộc có bao nhiêu nguy hiểm. Bởi vì người xông vào đều đã chết, chỉ có Thánh Nữ có tư cách tùy ý ra vào. Nói đến Thánh Nữ, ta lại nhớ tới một chuyện."
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ngươi nói đi."
Doãn Tiểu Điệp nói: "Hôm qua ở trên đường chính Thánh Nữ bị mấy đứa bé công khai gọi là nương, dường như đã chứng thực lời đồn nàng ta từng mai thai sinh con. Tiếng chất vấn của dân chúng rất mạnh mẽ, Nam Cương Vương vì muốn dân chúng nguôi giận, mà để Thánh Nữ đến phía bắc của núi Thánh hối lỗi, ngươi tuyệt đối đừng để chạm mặt với nàng ta."
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười nhéo nhéo hai má phúng phính của cô bé: "Biết rồi bé con, ta sẽ cẩn thận.
Lúc này Doãn Tiểu Điệp cũng không có từ chối cho nàng véo má, cũng không bắt nàng sửa lại xưng hô, chỉ ôm thánh điểu, rời đi không quay đầu lại.
Không phải cô bé vội đi lãnh công.
Cô bé là muốn nhanh chóng đi tìm Doãn trưởng lão gọi viện binh tới.
Một nơi như phía Bắc của núi Thánh mà cũng dám xông vào, thật sự là một tên không muốn sống!
Tô Tiểu Tiểu và Ngũ Hổ đi tới bên bờ suối.
Núi Thánh lấy nơi này làm ranh giới, người đi qua ranh giới này, sống chết tự lo. Tô Tiểu Tiểu không chút do dự, giam lên tảng đá đi qua dòng suối.
Không biết có phải do ít người lui tới hay không, thảm thực vật ở phía Bắc núi Thánh tươi tốt hơn, mãnh thú xà trùng cũng càng nhiều.
Xà trùng của Nam Cương quá độc, Tô Tiểu Tiểu đã bôi bột trừ trùng và bột Hùng Hoàng lên người trước.
Còn về tình cảnh nguy hiểm thì cũng có.
Tô Tiểu Tiểu mới vừa đi được nửa dặm đã đụng phải một đám sói, nàng vừa nhảy lên ngọn cây, một con trăn cực lớn đã chậm rãi bò vê phía nàng.
Nàng nhảy xuống cũng không được, không nhảy cũng không được, đành phải trốn vào dược phòng.
Chờ khi nàng đi ra khỏi dược vòng, may mắn thay bầy sói và con trăn đều rời đi bởi vì hơi thở của nàng đã biến mất.
Nàng và Ngũ Hổ tiếp tục tiến lên.
Dọc trên đường đi còn có rất nhiều nguy hiểm tương tự, nàng tổng cộng gặp phải không dưới tám lần, cuối cùng qua một canh giờ, đến một vườn thuốc tỏa hương thơm khắp nơi.
Chính giữa của vườn thuốc có một vườn hoa nhỏ ở bên trong, bất ngờ mọc lên một gốc cây dược thảo đỏ rực, trên chóp đỉnh có một nụ hoa xinh đẹp, giống như tiên tử rực sáng đang chờ để thức tỉnh.
Đó là Xà Cốt Hoa.
Quanh đi quan lại, từ Bắc Yến đến Nam Cương, cuối cùng cũng tìm được vị dược liệu cuối cùng.
Có nó, hàn độc của Vệ Thanh đã có thể giải.