Chương 1898: Thánh Nữ Độc Ác. 2
Chương 1898: Thánh Nữ Độc Ác. 2Chương 1898: Thánh Nữ Độc Ác. 2
"Vi Vi ngồi đi!" Bà ấy không muốn nàng nhường.
Mi Cơ thấy vậy thì đau cả mắt: "Được rồi, hai người đừng nhường nữa. Ta chuyển thêm một cái qua."
Mi Cơ không thích ngồi ghế nhỏ, nàng ta luôn ngồi xổm, cảm thấy như vậy sẽ thoải mái hơn.
Nàng ta đi vào trong lấy một chiếc ghế nhỏ để bên cạnh Tô Tiểu Tiểu.
Trình Tang ngồi lên đến gần Tô Tiểu Tiểu, nhất định phải dán sát vào Tô Tiểu Tiểu.
'Cho con.
Bà ấy đưa chiếc hộp cho Tô Tiểu Tiểu.
"Cái gì?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
Trình Tang nói: "Vi Vi mở ra xeml"
Tô Tiểu Tiểu mở chiếc hộp ra, bên trong đều chứa đầy châu báo trâm cài, còn có mấy tờ khế đất.
Tô Tiểu Tiểu không rõ bên trong: "Đây là..."
Mi Cơ ngước qua nhìn xem: "Hình như đây là tiền riêng của bà ấy... Nhiều như vậy..."
Biết Trình gia có tiên nhưng không ngờ lại giàu có như vậy, chỉ một chút tiền tiết kiệm cũng đủ để một nhà không cần lo lắng chuyện ăn uống đến mấy đời.
Khó trách có thể làm hậu thuẫn tiền bạc của hai bộ lạc lớn, tài lực này không phải chỉ là khoe khoang.
Trình Tang sờ đầu Tô Tiểu Tiểu: "Cho Vi Vi, Vi Vi đừng buồn."
Tô Tiểu Tiểu ngơ ngác, sau đó phản ứng lại thì ra là Trình Tang chỉ chuyện nàng không được chọn làm Thánh Nữ.
Trình Tang lo lắng nàng sẽ khó chịu, nên lấy tiền ra của bà ấy ra, muốn dỗ cho nàng vui.
Trong lòng Tô Tiểu Tiểu như có một ngọn lửa nóng lên.
Trình Tang thật sự xem nàng thành cốt nhục, nhưng nàng không phải.
Đợi nàng hoàn thành nhiệm vụ ở Nam Cương thì sẽ rời đi, có lẽ cả đời này cũng sẽ không có cơ hội gặp lại.
"A, còn một chiếc vòng tay! Ta quên lấy rồi!"
Trình Tang lại chạy vào phòng.
Mi Cơ nhìn dáng vẻ lo lắng của nàng mà thở dài: "Một ngày nào đó chúng ta sẽ đi, bà ấy phải làm sao?"
Tô Tiểu Tiểu không nói chuyện. Nàng hip mắt nhìn hộp trang sức.
Mỗi một thứ đều rất tinh xảo, đều khiến trái tim nóng lên.
Hôm sau Tô Tiểu Tiểu không có chuyện gì, nên thức dậy khá trễ.
Trình Tang đã sớm ngồi bên giường của nàng, trên mặt nở nụ cười nhìn nàng.
Ánh mắt bà ấy chăm chú lại dịu dàng, giống như đang nhìn báu vật quý nhất trên thế gian này.
Tô Tiểu Tiểu ngơ ngác, đột nhiên cảm thấy khó khăn khi nhìn vào đôi mắt của bà ấy.
"Con còn chưa gọi ta là nương." Trình Tang nói.
"Nương." Tô Tiểu Tiểu thấp giọng kêu.
Diễn kịch mà thôi.
Kêu thì kêu, cũng không nảy sinh tình cảm.
"Mi Cơ đâu?" Nàng hỏi.
"ta đã thức rồi." Mị Cơ ngồi trên ngạch của, sắc mặt tối sâm.
Tô Tiểu Tiểu chớp mắt hỏi: "Ngươi làm sao vậy? Sao sắc mặt lại đen như vậy?”
Mị Cơ u oán nhìn về phía Trình Tang: "Trời còn chưa sáng bà ấy đã đến, đến thì đến đi, còn kêu ta dậy nói 'nhìn xem, Vi Vi ngủ thật ngonl' "
Trình Tang thích khoe con gái mình trước mặt Mi Cơ, lần nào cũng tàn nhẫn đánh thức Mi Cơ.
Tô Tiểu Tiểu cùng Trình Tang ăn sáng.
Gần đây Trình Tang càng lúc càng thích ra khỏi viện, bà ấy muốn đến
Tô Tiểu Tiểu từ chỗ Toàn thúc lấy một túi thức ăn cho cá, rồi cùng đi với bà ấy.
Hai người đứng bên hồ cho cá cẩm lý* đỏ ăn.
*(cá koi)
Đột nhiên Thánh Nữ đi về phía bên này.
Tô Tiểu Tiểu thấp giọng nói: "Nương, có người đến."
Trình Tang nhập diễn trong một giây, gương mặt thu lại ý cười, không vui không buồn hỏi: "Ai đến?"
Mấy ngày nay đã ở trong phòng luyện rất nhiều lần, Trình Tang sớm thuộc lòng.
"Là Thánh Nữ." Tô Tiểu Tiểu nói.
Trình Tang hùng hồn xoay người, ánh mắt nóng rực nhìn Thánh Nữ: "Ngươi đến làm gì?"
Tất nhiên là Thánh Nữ đến thăm dò sự thật về Trình Tang.
Bọn họ đều nói Trình Tang đã khỏi bệnh, nhưng nàng ta không tin. Chương 1676. nannNUL9CAC. 一 Nàng ta cho rằng Trình Tang đang giả vờ.