Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1890 - Chương 1897: Thánh Nữ Độc Ác. 1

Chương 1897: Thánh Nữ Độc Ác. 1 Chương 1897: Thánh Nữ Độc Ác. 1Chương 1897: Thánh Nữ Độc Ác. 1

Trình Liên nghẹn ngào hỏi: "Bây giờ Trình gia đã trở thành như vậy, vị trí Thánh Nữ cũng bị Doãn gia đoạt đi, có thể nghĩ ra cách nào để Doãn Tiểu Điệp không kế vị không?”

Giết Doãn Tiểu Điệp là chuyện không thể nào.

Điện Thánh Nữ từng xảy ra chuyện Thánh Nữ không muốn thoái vị mà giết Thánh Nữ mới mà tạo ra thảm kịch.

Sau đó vì bảo vệ Thánh Nữ mới, mà Điện Thánh Nữ có thêm một qui tắc mới.

Nếu Thánh Nữ mới xảy ra chuyện thì bất luận là trách nhiệm của ai thì Thánh Nữ tiền nhiệm sẽ bị đuổi ra khỏi Điện Thánh Nữ.

Thánh Nữ lạnh lùng nói: "Bây giờ chỉ còn một các, sau khi ta thoái vị tiếp tục ở lại Điện Thánh Nữ làm trưởng lão, Trình gia sẽ do Trình Thanh Tuyết thừa kết"

Phía Trình Tang, Tô Tiểu Tiểu ở trong viện đang đốt lửa ngoài sân nướng khoai cho Mị Cơ.

Mi Cơ ngồi trước đám lửa, cũng không chê lửa quá nóng.

Ánh lửa đỏ rực chiếu lên gương mặt quyến rũ của nàng ta làm tăng thêm vẻ đẹp mơ hồ.

"Ngày nào cũng ăn cái nào, không thả rắm sao?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Mi Cơ hừ lạnh một tiếng nói: 'Mỹ nhân chúng sẽ đều không thả rắm!"

Vừa dứt lời.

Phẹt...

Mị Cơ: "...

Tô Tiểu Tiểu là người không nhận người thân cười khi người khác gặp họa.

Đương nhiên chuyện này trong mắt đại phu chỉ là một hiện tượng sinh lý bình thường, không có gì đáng cười.

“Ta không cười, ngươi yên tâm."

Mi Cơ thở phào nhẹ nhõm.

"Ta cười khoai lang." Tô Tiểu Tiểu lớn tiếng cười: "Ha ha hai”

Gương mặt của Mi Cơ đen lại.

Mi Cơ cũng không muốn xấu hổ trước mặt Tô Tiểu Tiểu nhưng nàng ta lại không chống cự được sự cám dỗ của khoai lang nướng, quyết định ăn lần cuối cùng.

Từ ngày mai nàng ta sẽ kêu Toàn thúc xử lý khoai trong nhà bếp.

Mắt không thấy, miệng không thèm.

Mi Cơ bóp lớp vỏ bên ngoài củ khoai, thổi mấy cái.

Nghĩ đến chuyện gì đó, nàng ta hỏi: "Có phải hôm nay Trình Thanh Tuyết mất mặt lắm phải không?”

"Coi như vậy đi."

Bị Thánh Nữ vả mặt trước mặt mọi người, tuy không đau, nhưng cũng lột một lớp da.

"Khó trách ta thấy nàng ta khóc lóc xuống xe ngựa!"

Trình Thanh Tuyết khóc, Mi Cơ rất vui vẻ.

Ai bảo Trình Thanh Tuyết lại đáng ghét như vậy, đáng đời nàng ta bị đánh trước mặt mọi người.

"Thánh nữ cũng về nhà thăm người thân, còn muốn mọi người trong phủ xếp hàng nghênh đón, phi! Nằm mơ đi!"

Mi Cơ hung hăng cắn một miếng khoail

Tô Tiểu Tiểu kéo để lửa tắt một chút: "Nằm mơ không chỉ chuyện này!"

Mi Cơ nghe ra huyền cơ trong lời của nàng, nhíu mày nói: "Trình Thanh Tuyết đã vô duyên với vị trí Thánh Nữ, mà Thánh Nữ cũng sắp thoái vị, các nàng muốn giở trò gì nữa?"

Tô Tiểu Tiểu nói: "Trình Thanh Tuyết đã vô duyên với Điện Thánh Nữ, nhưng nàng ta có thể trở vê Trình gia. Còn về Thánh Nữ thì sau khi nàng ta thoái vị thì có thể làm trưởng lão trong Điện Thánh Nữ. Cái sau thì dễ dàng hơn, chỉ cần nàng ta không phạm với giới luật của Điện Thánh Nữ thì mọi chuyện đều tốt."

Tuy địa vị của trưởng lão không bằng Thánh Nữ, nhưng cũng là người đức cao vọng trọng.

Nhìn Lâu trưởng lão thì biết, lời của bà ta có quyền lực, đến cả Thánh Nữ cũng nể mặt bà ta mấy phần.

Mi Cơ nhíu mày nói: "Cho nên nói vốn để Trình Thanh Tuyết vào Điện Thánh Nữ, còn Thánh Nữ thì trở vê kế thừa Trình gia, bây giờ chỉ có thể đổi lại."

Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "Nếu ta là Thánh Nữ, thì sẽ làm như vậy."

"Vi ViI Vị VỊ

Trình Tang câm một hộp đồ trang sức tinh xảo chạy ra.

Bây giờ chân của bà ấy đã nhanh nhẹn, chạy còn nhanh hơn cả nha hoàn, có khi nha hoàn còn không đuổi kịp bà ấy, phải để Toàn thúc ra tay.

Bà ta cười hi hi ngôi bên cạnh Tô Tiểu Tiểu.

Tô Tiểu Tiểu đứng lên muốn nhường chiếc ghế nhỏ cho bà ấy.
Bình Luận (0)
Comment