Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1942 - Chương 1978: Ngũ Hổ Xuất Mã 1

Chương 1978: Ngũ Hổ Xuất Mã 1 Chương 1978: Ngũ Hổ Xuất Mã 1Chương 1978: Ngũ Hổ Xuất Mã 1

Mấy tháng trước Huệ An công chúa sẽ không bao giờ hỏi những câu như vậy.

Xem ra những ngày tháng ở nhân gian, nàng ấy đã cảm nhận được sâu sắc, biến hóa rất lớn.

Tô Tiểu Tiểu nói: “Không đâu, hiện tại ta là thiếu gia chủ của Trình gia, mang mấy người bạn đến ở trong phủ một thời gian, không ai có thể làm gì được ta.”

Huệ An công chúa thấp giọng nói: “Tiểu tùy tùng, ta đột nhiên phát hiện ngươi rất có năng lực, không giống ta, không có thân phận công chúa thì cái gì cũng không làm được.”

Hôm nay Huệ An công chúa đặc biệt u sầu...

Tô Tiểu Tiểu chạm vào đầu nàng ấy: "Ngươi cũng có điểm mạnh của mình, sau này sẽ dùng đến”

Trời đã quá muộn, Trình Tang và Mi Cơ đều đã nghỉ ngơi cả rồi.

Những ngày trước Trình Tang vẫn luôn ngủ bên cạnh Tô Tiểu Tiểu, sau khi có ba tiểu sủng ái thì bà không còn cần Tô Tiểu Tiểu nữa, Tiểu Điểu Tinh chen vào, dẫn theo ba tiểu tử đi về phòng riêng ngủ.

Mi Cơ cũng có phòng riêng của mình.

Tô Tiểu Tiểu nói: "Đêm nay ủy khuất công chúa cùng ta chen chúc trên một chiếc giường vậy, ngày mai ta sẽ sai người chuẩn bị phòng riêng cho công chúa."

Huệ An công chúa gật đầu.

Nàng vừa nghỉ ngơi không lâu, ngoài cửa sổ chợt lóe lên một bóng người.

Tô Tiểu Tiểu vội vàng mở cửa ra xem, người đến quả nhiên là Vệ Đình.

Người trong viện đều đã đi nghỉ ngơi, không ai chú ý đến hắn.

Tô Tiểu Tiểu rời khỏi phòng, đóng cửa sau lưng lại: "Sao muộn như vậy chàng còn đến?"

Vệ Đình nói: "Tô Ly và cha ta bị thương, thuốc nàng để lại dùng cũng sắp hết rồi, ta đến đây lấy thêm một ít."

"Nghiêm trọng không?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Vệ Đình nói: "Vết thương của Tô Ly khá nặng, vết thương của cha... chủ yếu là vết thương cũ."

Tô Tiểu Tiểu nhìn quanh, nói: "Ở đây không thích hợp nói chuyện, chàng đến thư phòng đợi ta, ta lập tức đến ngay."

Vệ Đình đi đến thư phòng ở bên cạnh.

Tô Tiểu Tiểu lấy thuốc trị vết thương hở và nội thương, rồi lại đi đến phòng thuốc xem xà cốt hoa.

Những mầm cây đã nhô cao hơn rất nhiều, chỉ cân vài ngày nữa là có thể nở ra nụ hoa. Tô Tiểu Tiểu tưới nước cho nó: "Ngươi mau lớn nhanh một chút, đừng để Vệ Tư đợi lâu."

Từ phòng thuốc đi ra, Tô Tiểu Tiểu cầm thuốc đến thư phòng, ngồi xuống bên cạnh Vệ Đình.

"Tại sao cha và Tô Ly lại bị thương? Người có thể làm cha bị thương cũng chẳng có được mấy người."

Vệ Đình kể lại chuyện Thánh Nữ triệu hồi Vệ Tư.

Tô Tiểu Tiểu ngạc nhiên: "Nếu nói như vậy thì Thánh Nữ vẫn còn có thủ đoạn khống chế cha.

Nếu không phải Vệ Húc còn sót lại chút lí trí cuối cùng thì hậu quả thật không dám nghĩ.

Vệ Đinh nói tiếp: "Tô Ly tìm thấy cha trước, sau đó Ngọc Diện La Sát cũng xuất hiện, hai người đã chặt đứt kế hoạch của Thánh Nữ, trong quá trình Tô Ly mang cha chạy đi thì không cẩn thận bị bức tượng đồng đổ trúng."

"Ngọc Diện La Sát..." Tô Tiểu Tiểu sờ cằm "hắn tới giết cha sao?"

Vẻ mặt Vệ Đình phức tạp: "Han cứu cha."

Tô Tiểu Tiểu càng ngạc nhiên hơn.

Lần trước hắn ta muốn giết Vệ Tư, lần này sao lại cứu người?

Nghĩ tới điêu gì đó, Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Ngọc Diện La Sát có bị thương không?"

Vệ Đình nhìn nàng nói: "Theo lời Tô Ly nói thì hắn bị Thánh Nữ đánh một roi."

Tô Tiểu Tiểu nắm chặt tay.

Roi sắt!

Vệ Đình tựa hồ như không nhìn thấy trong mắt cô hiện lên tia kinh ngạc, tiếp tục chủ de trước đó: "Thánh Nữ quả thực có gian kế với cha ta, hôm nay nếu không có Tô Ly đến kịp lúc có lẽ nàng ta đã thành công rồi."

Tô Tiểu Tiểu ngắc ngứ hỏi: "Gian kế thành công ý là..."
Bình Luận (0)
Comment