Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1960 - Chương 1996: Vệ Tư Ra Tay 3

Chương 1996: Vệ Tư Ra Tay 3 Chương 1996: Vệ Tư Ra Tay 3Chương 1996: Vệ Tư Ra Tay 3

Toàn thúc áy náy nói: "Tôi lúc đó không ở bên cạnh gia chủ, tôi cũng không rõ đã xảy ra chuyện gì, tôi chỉ biết gia chủ đã chịu không ít thiệt thòi ở khu mỏ, những người đó... đều không có ý tốt. Lão thái gia lúc còn sống, bọn họ còn thành thật một chút, ông ấy vừa qua đời... thì không ai có thể áp chế được bọn họ nữa."

Có vẻ như là cường long làm không lại rắn.

Tô Tiểu Tiểu đại khái hiểu được.

Trình Tang nắm lấy tay Tô Tiểu Tiểu: "Nương và Vi Vi cùng đi, không để người khác ức hiếp Vi Vi."

Tô Tiểu Tiểu không đồng ý, nhưng những chuyện khác thì Trình Tang đều nghe lời nàng, riêng chuyện này sống chết cũng không chịu thỏa hiệp.

Toàn thúc thở dài: "De gia chủ đi vậy, bọn họ không phục gia chủ, càng không phục Tiểu tiểu thư mới trở lại được vài ngày. Gia chủ không ở đó, Tiểu tiểu thư dù có Kim vũ lệnh trong tay cũng e chưa chắc đã vào được."

Tô Tiểu Tiểu hỏi: "Bọn họ có làm hại gia chủ không?"

Toàn thúc vội nói: "Sẽ không vậy đâu, bọn họ chỉ không phục quản giáo thôi."

Tô Tiểu Tiểu cuối cùng cũng đồng ý dẫn theo Trình Tang.

Ba tiểu tử chơi được một nửa thì chạy tới, cọ cọ đầu vào người nàng.

"Đại Hổ muốn đi."

"Nhị Hổ cũng muốn đi."

"Tiểu Hổ cũng muốn đi."

"Dưới chân núi khu mỏ có một điền sơn ôn tuyền, có thể để bọn Đại Hổ chơi ở trong đó. Lúc lão thái gia còn trẻ cũng mang Đại tiểu thư đi như vậy."

Trình lão thái gia lên núi kiểm tra, Trình Tang lúc còn bé cũng ở trong ôn tuyền đợi ông.

Thật ra, chỗ đó là Trình lão thái gia xây dựng cho Trình Tang.

"Đi mà đi mài" Tiểu Hổ nũng nịu nói "Nương dẫn Tiểu Hổ đi mài"

Đại Hổ nói với đệ đệ thối của mình: "Nương chỉ dẫn theo ai biết nghe lời thôi."

"Tiểu Hổ là đứa bé biết nghe lời! Tiểu Hổ nghe lời!"

Nhị Hổ: "Đại Hổ không nghe lời."

Đại Hổ: "Tiểu Hổ mới không nghe lời."

Nhị Hổ: "Tiểu Hổ không nghe lời."

Tiểu Hổ gấp đến độ nhảy cẵng lên: "Tiểu Hổ nghe lời, Tiểu Hổ nghe lời!" Tô Tiểu Tiểu nhìn ba cái đầu đang lắc lư: "Đừng cãi nhau nữa, đều đi hết."

Tiểu Hổ kiêu ngạo nhếch cằm!

Nếu đem theo Trình Tang và ba đứa nhỏ đi cùng thì trừ Uất Trì Tu và Mi Cơ, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy tốt nhất là Vệ Đình cũng đi.

Nàng còn đang nghĩ chút nữa làm thế nào để thoát khỏi Tạ Vân Hạc để đi đến ngõ Trường Lưu thì ở cửa lớn Trình gia nhìn thấy Vệ Đình.

Hai người bọn họ quen thuộc nhau đến nỗi cho dù đổi một khuôn mặt khác thì vẫn có thể nhận ra nhau.

Hắn đứng cạnh cỗ xe, ăn mặc như một phu xe.

Tô Tiểu Tiểu nhìn xung quanh, vẻ mặt không thay đổi đi tới, nhỏ giọng nói: "Sao chàng lại tới đây?"

Vệ Đình nói: 'Hôm nay chẳng phải nàng đi đến khu mỏ đó sao?"

Tô Tiểu Tiểu chớp mắt nói: "Không yên tâm về ta à? Muốn đến bảo vệ ta?"

Vệ Đình nhìn nàng từ trên xuống dưới, ánh mắt rơi vào chiếc bụng nhỏ bị chiếc áo khoác lớn che khuất: "Ta muốn bảo vệ nữ nhi của ta."

Tô Tiểu Tieu:

Nàng coi như đã hiểu, đời này đừng nghĩ muốn nghe được lời ngọt ngào từ miệng người đàn ông này.

"Một mình chàng đến à?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.

Vệ Đình trâm ngâm một lúc: "Mang đến cho nàng một hộ vệ."

Sau khi nói xong thì bước sang một bên.

Tô Tiểu Tiểu thấy Vệ Tư đang đeo mặt nạ.

Tô Tiểu Tiểu sửng sốt, vẻ mặt kiểu rốt cuộc là chuyện quái quỷ gì đang xảy ra vậy?

Lúc này, Tiểu tư gác cổng đi dọn đồ đạc, không có ai nhìn sang bên này.

Vệ Đình nói: "Trước khi ra ngoài, nhị tẩu đưa cho ta ít điểm tâm, bảo ta mang đến cho Đại Hổ Nhị Hổ Tiểu Hổ, bị cha nghe thấy, thế là đi theo tới đây."
Bình Luận (0)
Comment