Chuong 1997: Nhan Cha 1
Chuong 1997: Nhan Cha 1Chuong 1997: Nhan Cha 1
Tô Tiểu Tiểu vẻ mặt phức tạp nhìn Vệ Tư: "Như vậy có được không?"
Vệ Đình ngừng lại, nói: 'Chắc không sao, đã giải dặn qua với cha rồi."
"Dan cái gì?”
"Không được tháo mặt nạ xuống, không được di lung tung, phải nghe lời, nếu không sẽ không cho ôm cháu nữa."
Vẻ mặt Tô Tiểu Tiểu kiểu một lời khó nói hết: 'Chàng nói như vậy có được không?"
Vệ Đình suy nghĩ một lúc, rất thành thật nói: "Không tốt lắm."
Trong viện tử ở ngõ Trường Lưu.
Vệ Lục Lang ở trên cành cây, lắc lư: "Có ai không? Thả ta xuống..."
Tô Tiểu Tiểu bảo Toàn thúc mang ngựa đến cho Vệ Tư.
Khi người ngoài hỏi thì nói Vệ Tư là hộ vệ được Toàn thúc thuê ở bên ngoài.
Rất nhanh, Trình Tang và ba tiểu tử đi ra.
Vệ Đình ăn mặc như phu xe nên con trai không nhận ra cũng không có gì ngạc nhien.
Chỉ giây tiếp theo, ba đứa liền lao về phía Vệ Tư đang đeo mặt nạ.
Vệ Đình đau lòng: '...
Trình Tang tò mò nhìn về phía Vệ Tư: "Hắn là ai?"
Tô Tiểu Tiểu nói: "Ông ấy là hộ vệ mới đến."
"Ồ"
Trình Tang đột nhiên dùng ngón tay chọc vào mặt nạ của Vệ Tư hai cái.
Tô Tiểu Tiểu muốn ngăn lại thì đã quá muộn, trong lòng sợ hãi.
Vì sợ Vệ Tư dùng một tay cũng có thể đánh bay Trình Tang.
Vệ Tư không nhúc nhích.
Tô Tiểu Tiểu thờ phào nhẹ nhõm, cùng Trình Tang và ba đứa nhỏ lên xe ngựa.
Tạ Vân Hạc hôm nay cũng đến khu mỏ, nói hoa mỹ là dẫn Tô Tiểu Tiểu đi gặp người quản mỏ, thực ra trong lòng ông ta có chủ ý gì thì không ai biết được.
Bất ngờ là, Trình Liên cũng đồng hành cùng ông ta.
Ông ta nhìn thấy Trình Tang lên xe ngựa của Tô Tiểu Tiểu thì thần sắc cứng đờ trong giây lát.
Ông ta không ngờ Trình Tang cũng đi.
Trình Tang không nhìn ông ta, cúi đầu chơi với ba đứa trẻ.
Tô Tiểu Tiểu hạ màn xe xuống. Tạ Vân Hạc cau mày, đi lên xe ngựa phía trước.
Trình Liên cũng theo lên.
Vệ Tư muốn đi đầu tiên, ông nhìn chiếc xe ngựa phía trước thì cảm thấy rất chướng mắt.
Ông đi về phía Tạ Vân Hạc và Trình Liên.
Lông mày Vệ Đình giật giật: "Đã nói là không được động tay rồi mài!"
Bàn tay Vệ Tư đang đưa ra cứng đờ.
Ông miễn cưỡng rút tay lại.
Giây tiếp theo ông đá vào bánh xe ngựa.
Hai bánh của chiếc xe bị phân tán ra hai hướng, lăn đi.
Xe ngựa am ầm đổ xuống, mông của Tạ Vân Hạc và Trình Liên gần như nổ tung.
Vệ Đình ôm trán, cắn răng nói ra mấy chữ: "Cha, đã nói là không được động tay rồi mà?”
Vệ Đình: ta dùng chân mà.
Mọi người đều nhìn đến ngốc.
Toàn thúc càng bối rối hơn: Tiểu tiểu thư, hộ vệ ngài mời về hung dữ như vậy có làm sao không...
Toàn thúc cũng là một thiên tài.
Để không ảnh hưởng đến thanh danh Tiểu tiểu thư nhà mình, ông vội vàng đi tới, nhỏ giọng giải thích với Tạ Vân Hạc: "Lão gia, ngài nói xem ngài cũng thật là, đại thiểu thư thật không dễ dàng mới cùng ngài ra ngoài được một chuyến, ngài lại còn mang theo nha hoàn thông phòng, đây chẳng phải ngang nhiên tìm xui xẻo đến cho đại tiểu thư sao?"
Đại ý chính là gợi ý của Trình Tang.
Dạy cho đôi cẩu nam nữ này một bài học.
Tạ Vân Hạc bị ngã dập mông, lại còn bị chặn họng, cả người đều không thoải mái.
Toàn thúc bộ dạng giống như ta đã nói hết: "Ngài ngài ngài... ngài sau này đừng làm chuyện ngu ngốc nữa a...'
Nói xong, chân ông như bôi dầu đi mất.
Tạ Vân Hạc và Trình Liên giống như người câm ăn phải hoàng liên, đắng mà không nói ra được.
Tô Tiểu Tiểu và Trình Tang xuất hành, tổng cộng hai chiếc xe ngựa.
Tô Tiểu Tiểu và Trình Tang, Mị Cơ, ba tiểu tử ngồi một xe, phu xe là Vệ Đình.
Toàn thúc và mấy người cùng với hành lý thì một xe, phu xe là A Phúc.