Chuong 200: Ban Thuong 2
Chuong 200: Ban Thuong 2Chuong 200: Ban Thuong 2
Vệ Đình bảo hắn mang hộ cây gậy về đến nhà là được, người thì không làm phiên đến hắn nữal
Nam nữ khác biệt, Lý Tiểu Dũng cũng không kiên trì.
Huống hồ cho dù hắn muốn cõng, cũng không cõng nổi Tô Béo Nha nặng 200 cân.
Vệ tiểu lang quân quá là lợi hại rồi!
Vệ Đĩnh cõng Tô Tiểu Tiểu về gian phòng phía đông.
Tô Tiểu Tiểu ngủ say ngáy o o, không hề tỉnh lại.
Vệ Đình thì không có may mắn như vậy.
Lệnh bài chưa đến tay không nói, cái chân khó khăn lắm mới sắp khỏi lại phải chịu lực quá mức lần nữa.
Nhìn thấy cái dáng vẻ không tim không phổi của nha đầu Tiểu Béo, Vệ Đình nghiến răng nắm chặt nắm đấm.
Kế hoạch rời đi... Lại phải hoãn lại rồi!
Tô Tiểu Tiểu không hề biết Vệ Đình nghiến răng nghiến lợi.
Đêm nay nàng vượt quá giới hạn của bản thân, còn hơn cả cái đêm làm bơ đậu phộng rất nhiều.
Nhưng mà, sự vất vả của nàng không phải không có báo đáp.
Nàng lại vào nhà thuốc rồi!
Lần này, nàng là đến phòng nghỉ ngơi của nhà thuốc, trên mặt bàn ngăn nắp sạch sẽ có để một lọ thuốc nàng chưa từng thấy bao giờ.
"Vitamin tổng hợp?"
Cái này có lẽ là cho nàng.
Gần đây nàng giảm cân, ngoại trừ lao động thể chất nhiều, việc tiêu thụ thức ăn cũng ít đi, quả thực rất dễ thiếu hụt các chất dinh dưỡng.
Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ nhéo nhéo cái cằm đôi nhỏ của chính mình.
"Lúc trước đến đây đều không có như thế này, lẽ nào... là ban thưởng cho ta?"
"Phần thưởng ta đỡ đẻ cho Tiểu Triệu thị sinh sao? Hay là phần thưởng khoảng thời gian này ta đã cố gắng giảm cân?"
"Chắc không thể nào là phần thưởng vì ta ngủ với Vệ Đình đâu nhỉ...
Ngủ trên một chiếc giường cũng là ngủ rôi! Không chấp nhận phản bác! Thôi vậy, quan tâm nó là vì sao làm gì chứ, có là tốt rồi!
Từ sau khi chứng kiến công hiệu của viên tráng cốt công nghệ đen*, Tô Tiểu Tiểu không dám coi thường mấy cái thực phẩm chức năng trông thì bình thường như thế này nữa.
(Công nghệ đen: Công nghệ đen đề cập đến khoa học và công nghệ hoặc các sản phẩm vượt xa phạm vi khoa học và công nghệ của con người ngày nay, thiếu cơ sở khoa học hiện tại và vi phạm các nguyên tắc tự nhiên. )
Hơn nữa đang thiếu hụt trái cây vào mùa đông nghiêm trọng, vitamin thực sự là một món đồ tốt.
Chỉ không biết là tiểu hài tử có thể ăn được hay không, nếu như có thể, nàng cũng muốn chia cho ba đứa nhỏ một chút ——
Tô Tiểu Tiểu nhận vitamin xong, ngừng một chút, bỗng nhiên thở dài một hơi: "Nhưng mà chỉ bổ sung vitamin thì không đủ, mỗi ngày ta làm nhiều việc như thế, tiêu hao rất nhiều đó, dạo này cứ cảm thấy cái chân nhỏ có hơi chuột rút vào buổi đêm... cũng không biết có phải là thiếu canxi hay không... ta phải tìm một ít viên canxi!"
"Viên canxi ơi, viên canxi."
Nàng đi bộ hết nhìn đông rồi lại ngó tây.
Đi bộ tới đi bộ lui, thì đi đến trước tủ thuốc quen thuộc.
"Ấy? Viên canxi đâu rồi?"
Nàng giả vở tìm tới tìm lui, đột nhiên, nang xoẹt một cái cầm được một chai viên tráng cốt!
Quả đúng như dự đoán, nàng lại bị "đuổi" ra ngoài rồi ——
Nhưng mà viên tráng cốt đã đến tay rồi!
Tô Tiểu Tiểu ngẩng mặt lên trời cười lớn: "Ha ha hai"
Yếu ớt cầu xin một đợt vé tháng-
Vệ Đình bị tiếng cười ma quỷ của Tô Tiểu Tiểu mà tỉnh dậy.
Phản ứng đầu tiên của hắn là nha đầu này nửa đêm còn nổi điên cái gì vậy?
Không đúng, trời đã sáng rồi.
Phản ứng thứ hai là, hắn vậy mà lại ngủ ở bên cạnh nha đầu này ư?
Điều này không giống hắn.
Cho dù là ở chung với ba đứa nhóc, hắn cũng luôn luôn duy trì sự cảnh giác, không dám để bản thân hoàn toàn ngủ thiếp đi.