Chuong 201: Mau Tu 1
Chuong 201: Mau Tu 1Chuong 201: Mau Tu 1
Tất nhiên không phải là hắn muốn đề phòng ba đứa nhóc, mà là đề phòng người khác đến làm hại bọn họ.
Tóm lại, hắn là một người vô cùng đề phòng.
Hai lần liên tiếp vào giấc ngủ sâu khi ở cạnh với một nữ nhân, thực sự có một chút không thể nào nói nổi.
"Vệ Đình, ngươi thật tốt!"
Tô Tiểu Tiểu quay người lại, nằm nghiêng ôm lấy Vệ Đình một cách tự nhiên!
Cơ thể Vệ Đình cứng đờ.
Cái này liên quan gì đến Vệ Đình chứ? Đơn giản là Tô Tiểu Tiểu quá vui sướng, không tìm được cách thức để chúc mừng, may mắn thay chỉ coi Vệ Đình thành chiếc gối ôm hình người miễn phí mà thôi.
Sau đó, Tô Tiểu Tiểu lại đi ngủ tiếp.
Tiếng ngáy ngáy nho nhỏ bằng bằng truyền đến, Vệ Đình nhíu nhẹ lông mày: "Tô Tiểu Tiểu, ngươi đừng có được một tấc lại thêm một tấc, bỏ cái tay của ngươi ral"
"Hi hi-”
"Ngươi có nghe thấy không hả!"
"Hi hi-
Vệ Đình nhíu mày, bỏ cánh tay mềm mại nhỏ nhắn hơi béo của nàng ra.
Nàng lại để lên.
Hắn bỏ ra.
Nàng để lên.
Cứ như thế lặp lại mấy lần, Vệ Đình ngủ thiếp đi. ...
Tô Tiểu Tiểu tỉnh giấc, đã là giữa trưa.
Chuyện đầu tiên nàng mở mắt ra là duỗi tay vào dưới tấm đệm ở bên cạnh giường.
Sau khi nàng đi ra khỏi nhà thuốc, thì nhét viên tráng cốt và vitamin tổng hợp ở trong này.
Có ở đây.
Không phải nằm mơ, là thật sự vào được rồi!
Một ngày tốt đẹp, bắt đầu từ việc lấy lông cừu của nhà thuốc!
Tâm trạng thật là thoải mái!
Vệ Đình dậy sớm hơn Tô Tiểu Tiểu, trong gian nhà chính truyền đến âm thanh hắn và ba đứa nhóc nói chuyện. Còn có của lão cha Tô và Tô Nhị Cẩu. Canha deu day r6i.
Cũng đúng, buổi trưa rồi, không dậy thì cũng nên vì đói mà không ngủ được.
Tô Tiểu Tiểu nghiên cứu cái chai vitamin tổng hợp trước, là kiểu kẹo mềm, không kiến nghị dưới ba tuổi sử dụng.
Cũng tức là nói ba đứa nhóc không thể ăn được rồi.
Ngoài ra, trên thân chai có ghi chú chỉ dùng cho nữ sĩ, lão cha Tô và Tô Nhị Cẩu cũng không thể nào ăn được.
Xem ra quả thực là cho nàng.
Tô Tiểu Tiểu dựa vào liều lượng được ghi chú trên thân chai lấy hai viên kẹo mềm màu cam ra ăn.
Chua chua ngọt ngọt, khá là ngon.
Lý lão đầu đi một chuyến đến Tiểu Tô gia, mang theo một giỏ trứng gà đỏ, cũng nói đến chuyện Tô Tiểu Tiểu đỡ đẻ cho Tiểu Triệu thị.
Nghe nói là học y thuật với một lang trung ở trên trấn, lão cha Tô không hề nghỉ ngờ.
Khuôn mặt của Tô Nhị Cẩu như bỗng nhiên tỉnh ngộ: "Là Phù lang trung đúng không? Chẳng trách mỗi lần đến đó, tỷ ta luôn nói chuyện riêng với hắn ta một lúc, thì ra là Phù lang trung đang dạy y thuật cho tỷ ta!"
Lão cha Tô vô cùng tự hào: "Khuê nữ của ta lợi hại như vậy đấy!"
Chỉ có Vệ Đình không nói lời nào.
Rõ ràng là sau khi Tô Đại Nha lên trấn làm ăn mới quen biết Phù lang trung, nhưng mà trước khi làm ăn, nàng đã chữa chân cho hắn rồi.
Dường như hắn có thể kết luận, y thuật của nàng hoàn toàn không phải do Phù lang trung truyền thụ.
Vì sao nàng phải nói dối?
Thậm chí... tại sao đến cả cha ruột và đệ đệ ruột cũng giấu giếm?
Rốt cuộc trên người nàng có bí mật gì?
Lần đầu tiên Vệ Đình nghiêm túc nổi lên sự tò mò về Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu vừa đi ra, ba đứa nhóc liền không cần cái gì nữa, thậm chí còn nhào vào trong lòng nàng.
Một giấc tỉnh dậy liền phát hiện bản thân nằm trên giường của Nhị Cẩu cữu cữu, cảm giác một giấc ngủ vô ích rồi! Nhất định là do cha cha thối làm!
Ôm bọn chúng đi, bản thân thì nằm trên giường với nương thân! HU
Không quan tâm cha cha thối nữal
Xấu xal