Chương 2075: Nghiêm Phụ Từ Ái 2
Chương 2075: Nghiêm Phụ Từ Ái 2Chương 2075: Nghiêm Phụ Từ Ái 2
Bà ấy không thắng được Tiểu Điểu Tinh trong trò này nên mới hạ cố đến đây đả kích tinh thân của Tiểu Hi Nguyệt mới bảy tuổi.
Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ cũng tới.
Ba đứa đang kéo theo ngựa gỗ nhỏ của mình đi tìm kiếm khắp sân.
Tô Tiểu Tiểu nhìn thấy Trình Tang chơi đến cực kỳ vui vẻ thì trong lòng thâm nghĩ, người đây là "ngựa quen đường cũ" đấy à?
"Vi VI
Trình Tang vẫy tay về phía Tô Tiểu Tiểu.
Tô Tiểu Tiểu nhấc chân đi qua chỗ bà ấy, gọi một tiếng: "Nương." Sau đó nàng lại sờ cái đầu nho nhỏ của Hi Nguyệt một chút rôi cũng gọi một câu: "Hi Nguyệt."
Vệ Hi Nguyệt: "Thất thẩm."
Ba đứa bọn Tiểu Hổ lập tức quăng luôn ngựa gỗ đi, lon ta lon ton chạy tới.
Tiểu Hổ và Nhị Hổ giang tay ôm lấy đùi nàng rồi kêu: "Nương."
Đến nay Đại Hổ đã càng ngày càng có phong thái của đứa trẻ làm con cả trong nhà, cậu bé lên tiếng chào hỏi nàng với vẻ vô cùng quy củ và lễ phép, nom y như một tiểu đại nhân vậy: "Nương."
Tô Tiểu Tiểu buồn cười đưa tay vò đầu cậu bé một chút, không để cho cậu bé cảm thấy mình bị đối xử lạnh nhạt.
Tuy rằng cậu bé đã lớn, nhưng trong lòng nàng, nàng vẫn muốn gần gũi với cả ba hài tử như trước.
Đại Hổ với tuổi tâm hồn đã lên bốn nhưng đối mặt với hành động này của nàng vẫn ngượng ngùng đến đỏ cả mặt.
"Vừa rồi các con đang tìm cái gì thế?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Tìm gia gia ạ.' Tiểu Hổ nói.
"Nương, gia gia đi đâu rồi?" Nhị Hổ hỏi.
Ánh mắt Đại Hổ nhìn nàng cùng tràn ngập mong đợi.
Rốt cuộc thì Tô Tiểu Tiểu cũng coi như đã nhìn ra được rằng ba đứa nhóc này không phải đến tìm nàng, mà là đến tìm Vệ Tư.
Hài tử đã lớn rồi, không còn vây quanh nàng mọi lúc mọi nơi như hồi còn chưa dứt sữa nữa.
Sao nàng lại đột nhiên thấy có phần hụt hãng cơ chứ?
"Thích nương." Đại Hỗ bỗng nhiên kéo lấy tay nàng rồi nói. Nhị Hổ cũng nhảy lên hùa theo: "Nhị Hổ cũng thích nương!"
Tiểu Hổ thấy vậy thì cũng nói tranh vào: "Tiểu Phủ thích nương nhất!"
Tô Tiểu Tiểu bật cười.
Suy cho cùng thì chúng vẫn là mấy cục bột nhỏ đáng yêu của nàng.
Lúc này, Vệ Đình cũng đi ra.
Tô Tiểu Tiểu bèn hỏi hắn xem Vệ Tư đi đâu rồi.
Vệ Đình đáp: "Cha đi ra ngoài rồi, đến giờ vẫn chưa về."
Nghe vậy, Tô Tiểu Tiểu lại quay ra nhìn ba tiểu nam hài kia một chút rồi mới nói: "Cha sẽ chỉ đi hai nơi mà thôi: Trình gia và nơi ở của Lâu trưởng lão. Ba đứa nhỏ đều đang ở đây, thế nên rõ ràng là cha không đi đến Trình gia."
Cho dù có đi thì cũng phải trở về rồi.
Vậy thì chỉ còn sót lại một nơi duy nhất.
Vệ Đình và Tô Tiểu Tiểu nghĩ đến một chỗ.
Ngoại trừ Tô Huyên, hắn không nghĩ ra cha mình còn có thể đi gặp ai khác nữa.
Thế nhưng, tại sao cha hắn lại muốn đi gặp Tô Huyên một mình?
"Bọn họ sẽ không lại đánh nhau thêm lần nữa đấy chứ?" Tô Tiểu Tiểu hỏi.
"Chắc là... sẽ không đâu."
Tối hôm qua hai người họ còn bắt tay nhau đối phó với Thánh nữ nữa mà.
Lý do tại sao Tô Huyên lại muốn giết cha hắn thì Tô Ly đã nói với họ rồi, là vì lo rằng cha hắn sẽ hoàn toàn mất khống chế mà sát hại tất cả mọi người.
Nhưng cha hắn đã bình phục rồi, đương nhiên Tô Huyên sẽ không còn lý do gì để tiếp tục truy sát cha hắn nữa mới phải.
Thận trọng cân nhắc một phen, cuối cùng hai người vẫn quyết định đi qua bên đó một chuyến.
Ba đứa trẻ cũng muốn đi tìm gia gia.
Nơi ở của Lâu trưởng lão cũng xem như an toàn, Tô Tiểu Tiểu mới mang theo ba đứa trẻ.
Trước tiên, bọn họ đưa Trình Tang và Toàn thúc về Trình gia.