Chương 2088: Công Dụng Thần Kỳ Của Tiểu Hổ 3
Chương 2088: Công Dụng Thần Kỳ Của Tiểu Hổ 3Chương 2088: Công Dụng Thần Kỳ Của Tiểu Hổ 3
Nam Cương Vương lạnh lùng tiếp lời: "Trãẫm thấy ngươi rất dám đấy! Có phải là ngươi cho rằng bản thân ngươi đã là Thánh nữ rồi, có được sự kính yêu của dân chúng rồi thì có thể không coi trẫm ra gì nữa?"
Thánh nữ vội nói: "Thanh Dao luôn luôn khắc ghi trong lòng rằng mình trước hết là bê tôi của bệ hạ đã, sau đó mới là Thánh nữ của Nam Cương”
Lúc này Nam Cương Vương lại nháy mắt ra hiệu cho Tạ Cẩn Niên.
Tạ Cẩn Niên hiểu ý, y xoay người bưng một cái khay tới.
Trên khay có đặt một ly rượu.
Nam Cương Vương nói với Thánh nữ: "Uống nó đi, ngươi uống thì tram sẽ tin tưởng lòng trung thành của ngươi."
Con ngươi của Thánh nữ khẽ run rẩy vì sợ hãi, nàng ta giơ tay cầm ly rượu lên, tiếp đó ngửa đầu uống một hơi cạn sạch!
Nàng ta trả ly rượu lại chỗ cũ trong khay, sau đó nhấc tay lau giọt rượu còn dư lại bên khóe môi.
Nam Cương Vương thấy thế bèn cười nhạt nói: "Yên tâm, ly này là rượu thuốc mà sáng sớm nay ngươi đã sai người mang vào cung. Nếu chuyện này lại xảy ra thêm lân nữa thì cho dù ngươi có bao nhiêu lý do, thứ đựng trong ly này đều sẽ biến thành rượu độc xuyên thủng ruột ngươi đó.'
Bệ hạ đã bắt đầu nghi ngờ nàng ta... Đây không phải là điềm tốt gì.
Thánh nữ rũ mắt xuống đáp: "Vâng."
Nam Cương Vương phất tay mấy cái, hạ lệnh: "Lui xuống đi."
Thánh nữ liền cáo lui.
Lúc này Tạ Cẩn Niên mới cười nói: "Cẩn Niên tiên Thánh nữ”
Tạ Cẩn Niên liền tiễn Thánh nữ đến cửa điện Thừa Đức.
Thánh nữ đột ngột dừng bước, hỏi: "Cẩn công công, Thanh Dao từng đắc tội với công công sao?"
Tạ Cẩn Niên cười mỉm đáp: "Chưa từng."
Thánh nữ lại nhìn về phía y, tiếp lời: "Nếu là vì chuyện con vẹt lần trước thì Thanh Dao xin được tạ lỗi với công công."
Tạ Cẩn Niên cười đáp: "Thánh nữ quá lời rồi, nô tài không dám nhận."
Lời này đã tỏ rõ sự cứng cỏi kiên quyết của y.
Thế nên Thánh nữ không nói thêm gì nữa. Vừa đi được hai bước, Tạ Cẩn Niên lại gọi nàng ta lại: "NO tài quên hỏi Thánh nữ, bệ hạ nói mùi vị của rượu thuốc lần này không giống với lần trước, người lại đổi toa thuốc rồi ư?"
Thánh nữ thấy rất kỳ quái.
Lần này nàng ta không hề đổi toa thuốc.
Lễ nào là hạ nhân câm nhầm rượu rồi sao?
Vẻ mặt Thánh nữ không hề biến sắc, nàng ta bình tĩnh hỏi: "Be hạ không thích à?”"
Tạ Cẩn Niên cười nhạt nói: "Vẫn là rượu lần trước ngon hơn."
Sau khi trở về núi Thánh, Thánh nữ lập tức gọi đệ tử lấy rượu của Trình gia tới.
Đệ tử tỏ ý rằng mình đã lấy rượu mới từ trong kho của Trình gia, nha hoàn của Trình gia cũng có thể làm chứng, không hề cầm nhầm.
Thánh nữ đương nhiên không thể đoán được rằng rượu thuốc lần trước thật ra chính là nước tiểu trẻ con của Tiểu Hổ, nàng ta chỉ đành phỏng đoán rằng có thể rượu lần trước là bị lấy nhầm.
Nàng ta quyết định ngày mai sẽ đích thân về Trình gia một chuyến, hỏi nha hoàn của Trình gia xem sao.
Nếu Nam Cương Vương đã chỉ đích danh muốn loại rượu lần trước thì cho dù là loại rượu thuốc có phương thức điều chế nào đi nữa thì nàng ta cũng phải tìm ra rồi đưa tới cho Nam Cương Vương mới được.
Nhưng rượu thuốc chỉ là chuyện nhỏ, chuyện quan trọng nhất là phải mau chóng tìm ra Vệ Tư để dâng lên cho Nam Cương Vương, nếu không bản thân nàng ta sẽ mất đi sự tín nhiệm của Nam Cương Vương.
Thánh nữ sốt ruột đến mức công tâm, đột nhiên lại nôn ra máu.
Đệ tử thấy thế thì tái mét cả người!
Lư Trường Sứ bưng thuốc đã nấu xong vào phòng, hắn ta lạnh lùng liếc nhìn đệ tử kia một cái, trách mắng: "Lui xuống! Thánh nữ chỉ là luyện công nên bị thương mà thôi, cấm ngươi rêu rao ra bên ngoài dù chỉ là một chữ!"
Đệ tử nơm nớp lo sợ đáp ứng: "Vâng."