Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2075 - Chuong 2111: La Sat Chi Uy 5

Chuong 2111: La Sat Chi Uy 5 Chuong 2111: La Sat Chi Uy 5Chuong 2111: La Sat Chi Uy 5

Tô Huyên bước nhanh hơn.

Nam tử nở nụ cười: “Thế nào? Muốn đi cứu nàng sao? Chỉ sợ không kịp nữa rồi?”

Tô Huyên dừng lại.

Nam tử đắc ý nói: “Ngươi ngoan ngoãn nghe lời...”

Lời còn chưa dứt, Tô Huyên đột nhiên xoay người lại, thân hình tung lên, nhanh như tia chớp, giơ tay ra bóp lấy cổ hắn ta.

Sắc mặt nam tử tối sâm, dậm chân xuống đất rồi nhảy lên.

Nhưng mà Tô Huyên nhảy nhanh hơn và cao hơn hắn ta.

Nam tử ngẩng đầu lên nhìn về phía Tô Huyên nháy mắt đã ở trên đầu mình, đáy mắt lên một tia kinh ngạc.

Hắn ta mạnh mẽ rút kiếm ra.

Nhưng kiếm mới rút ra một nửa, đã bị Tô Huyên đá một cước về lại vỏ kiếm!

Ngay sau đó Tô Huyên xoay người trên không, dùng cú đá còn lại đá mạnh vào hắn ta.

Hắn ta quay người lại, đặt tay phải xuống đất để ổn định lại cơ thể.

Nhưng một giây sau, Tô Huyên rơi xuống trước người hắn ta, nội lực mạnh mẽ của hắn ta trào dâng.

Trường kiếm của hắn ta lập tức bay ra khỏi vỏ, mạnh mẽ rơi vào tay Tô Huyên.

Mọi thứ xảy ra quá nhanh, hắn ta còn chưa kịp đứng dậy thì đã bị Tô Huyên kề kiếm vào cổ.

Hắn ta khó tin nhìn Tô Huyên: "Ngươi..."

Tô Huyên lạnh lùng nhìn hắn ta: "Sư huynh, mười hai tuổi ta đã có thể đánh thắng ngươi rồi, ta vẫn luôn nhường ngươi mà thôi."

Ngực nam tử rung mạnh lên!

Tô Huyên quay người rời đi.

Người đó đã đi được mười mét.

Hắn ta không he quay đầu lại, trở tay quăng ra, trường kiếm lập tức cắm vào vỏ kiếm của nam tử!

"Ta không có nhược điểm, ta chỉ ghét người khác chạm vào nàng ấy mà thôi."

"Lúc này, tình cảm sư môn giữa ta và ngươi vô cùng bền chặt."

"Lần sau ta sẽ động đến nàng."

Câu nói tiếp theo, Tô Huyên chưa kịp nói. Mãi cho đến khi người của hắn ta ra khỏi con hẻm, nam tử đột nhiên cảm thấy kiếm của mình có gì đó không ổn.

Hắn ta kỳ quái rút kiếm ra.

Chợt nghe thấy một tiếng cạch giòn vang.

Huyền thiết bảo kiếm đánh đâu thắng đó của hắn ta lập tức vỡ tan!...

Tô Huyên quay lại cửa hàng bánh ngọt, công chúa Huệ An đã mua được bánh ngọt, đang chia cho Tô Tiểu Tiểu mới đi đến.

Vệ Đình không ăn cái này nên hắn đi đến đến phố Đông gần đó để xếp hàng mua gà cho Tô Tiểu Tiểu.

"Tô... Khụ, biểu ca!" Công chúa Huệ An vẫy tay chào Tô Huyên.

Tô Tiểu Tiểu nghi ngờ liếc nhìn nàng ấy.

Công chúa Huệ An nhỏ giọng nói: "Gọi tên dễ bị lộ."

Tô Tiểu Tiểu: "A."

Tô Huyên đi đến trước mặt hai người, khẽ mỉm cười: "Biểu muội cũng đến rồi sao."

Tô Tiểu Tiểu gật đầu: "ừ."

"Xiêm ý của ngươi bị làm sao vậy?" Công chúa Huệ An liếc nhìn nhận ra tay áo bị rách của Tô Huyên.

Vừa rồi dùng quá sức, nội lực khiến tay áo bị rách.

Tô Huyên nói: "A, không cẩn thận nên bị rách."

Công chúa Huệ An không biết xấu hổ nhìn chằm chằm vào cơ thể của nam nhân.

Tô Tiểu Tiểu nghe hắn ta nói bị rách, muốn xem hắn ta có bị thương không.

Nhưng khi ánh mắt của nàng nhìn vào cánh tay trái của hắn, nàng bất ngờ nhìn thấy một hình xăm màu đỏ sẫm.

Hình xăm đã mờ đi nhưng vẫn nguyên vẹn.

Tô Tiểu Tiểu nhìn rất rõ.

Là hình xăm mặt bồ câu Huyết Quỷ mà Vệ Đình từng vẽ.

"Họa Hoa. Tô Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn Tô Huyên nhưng nàng lại nói với công chúa Huệ An: "Người có thể giúp ta tìm ông chủ đặt trước hai cân bánh ngọt không? Ngày mai ta sẽ đến lấy."

"Ừm... Được rồi." Công chúa Huệ An không có nghi ngờ gì rời đi.

Bánh ngọt đã bán xong, không có người nào xếp hàng nữa.

Tô Tiểu Tiểu nhìn Tô Huyên không chớp mắt: "Năm năm trước, người bắt được Vệ Tư tướng quân Ngụy Húc từ Toái Bắc Quan... là huynh sao?"
Bình Luận (0)
Comment