Chương 2116: Sức Mạnh Của Tiểu Hổ 1
Chương 2116: Sức Mạnh Của Tiểu Hổ 1Chương 2116: Sức Mạnh Của Tiểu Hổ 1
Nếu không ai dám tin tưởng, một đứa trẻ sáu tuổi sẽ chủ động đi nếm chịu nỗi đau khổ gãy xương gân cốt?
Vệ Đình như có linh cảm: “Khó trách thân thể hắn vẫn luôn kém... Sau mười tuổi hắn đến nhà ông ngoại dưỡng bệnh, có lẽ lúc đó hắn đã bắt đầu luyện võ. Năm nay hắn hai mươi tuổi, mười năm đã luyện đến cảnh giới hôm nay... Có phải hơi quá hay không?
Vệ Thanh nhìn về ánh tà chiều như màu máu phía ngoài cửa sổ, lẩm bẩm nói: “Ai biết hắn đã phải trả cái giá lớn như thế nào?”
Công chúa Huệ An thở phì phò đi từ trong phòng Tô Huyên đi ra.
Tô Ly đi lại trên mặt đất một vòng, sau khi chân đỡ tê, hắn ta lại nằm xuống ăn bánh ngọt.
Công chúa Huệ An do dự một chút, sau đó đi đến bên cạnh hắn ta, lạnh lùng hỏi: "Ta thấy... Có vẻ ngươi thích dáng vẻ của Tứ ca?"
Tô Ly kỳ quái liếc nhìn nàng ta, lúng túng gật đầu: "Ừm..."
Công chúa Huệ An muốn phản bác lại, muốn nói lại thôi, cắn môi rồi nhìn về phía phòng Tô Huyên: "Vậy xem ra hắn không có ý nghĩ động tâm với bổn công chúa sao?"
Tô Ly lại lúng túng gật đầu: "Ừm..."
Công chúa Huệ An tức giận đến mức dậm chân, cướp lấy miếng bánh ngọt đang ăn dở trong tay Tô Ly, ném vào trong mâm, sau đó ôm lấy bánh gạo và bánh ngọt vê phòng mình!
"Này này này! Tứ ca ta đoạn tình tuyệt ái thì liên quan gì đến ta? Người lại cướp đồ ăn của ta làm gì?”
Tô Ly vội vàng đứng dậy đi lấy, cái chân còn lại lại tê rần.
Hắn ta cà nhắc cà nhắc dậm tại chỗ: "Ôi, tê quá! Tê quái"
Giờ Mão vừa qua, bau trời màu xanh lam, tưởng chừng sáng như không phải sáng.
Thánh nữ đã tỉnh lại.
Nàng ta vừa mới châm cho Trình Thanh Tuyết để loại bỏ chất độc còn sót lại trong cơ thể nàng ta, khi quay lại thì nghe có người đến báo, bệ hạ triệu kiến nàng ta.
Mấy ngày gần đây, số lần Nam Cương Vương triệu kiến nàng ta có hơi nhiều.
Thánh nữ suy nghĩ một chút rồi ngồi lên xe ngựa đi.
Lần này nàng ta không đem theo Lư Trường Sứ mà để nàng ta ở lại chăm sóc Trình Thanh Tuyết.
Vốn tưởng rằng lúc này Nam Vương Cương sẽ nói chuyện của mình, nhưng sau khi đến đó mới biết là Tam vương tử xảy ra chuyện.
Tình hình của Tam vương tử rất tồi tệ. Tóc của hắn ta mất đi một nửa, hắn ta không còn cách nào khác chỉ có thể cạo nốt nửa còn lại.
Đường đường là vương tử của một nước lại bị trọc đầu, một thời gian dài rồi hắn ta chưa ra ngoài gặp người khác.
Không thể gặp người khác là chuyện nhỏ, mấu chốt chính là... Hắn ta bị thương một chút, nhưng vết thương không đúng chỗ.
Các ngự y đã xem qua đều khoanh tay bất lực.
Doãn Tiểu Điệp và Trình Thanh Dao đều là Thánh nữ, nhưng tuổi của Doãn Tiểu Điệp còn quá nhỏ nên có nhiều bất tiện, Nam Cương Vương chỉ có thể triệu kiến một mình Trình Thanh Dao.
Từ xa Thánh nữ đã nghe thấy tiếng kêu hoảng hốt của Tam vương tử, mấy ngự y không giữ được hắn ta, Thánh nữ vào nhà, một chiêu đánh vào huyệt ngủ của Tam vương tử.
Tam vương tử ngủ thiếp đi.
Các ngự y ngường ngùng lau mồ hôi lạnh trên trán.
Nam Cương vương phất tay để cho bọn họ lui ra ngoài.
"Ngươi xem cho Huy Nhi một chút.'
Thánh nữ vén chăn lên, cởi bỏ quần áo của Tam vương tử.
Trên người hắn ta có rất nhiều vết trây da, nhưng cũng không tính là nghiêm trọng.
Trên chân có không ít máu ứ đọng, dường như bị thứ gì đó chạm mạnh vào, thậm chí ở dưới chân, nếu gân hơn một tấc rưỡi nữa thì sẽ biến thành phế nhân.
Xem ra thương thế của Tam vương tử không đơn giản như vẻ bề ngoài, nếu không ông ta sẽ không gọi nàng ta tiến cung từ sáng sớm.