Chương 2117: Sức Mạnh Của Tiểu Hổ 2
Chương 2117: Sức Mạnh Của Tiểu Hổ 2Chương 2117: Sức Mạnh Của Tiểu Hổ 2
Nam Cương Vương chân chờ nói: “Huy Nhi nó... Bị dọa sợ.
Đêm đó Vệ Tư cứu người, hành động của hắn ra rất có chừng mực, nhất định không để cho Tam vương tử xôi hỏng bỏng không.
Có thể là do Tam vương tử không chịu nổi sợ hãi, nhìn thấy cao thủ liên tục dam lên háng mình, hắn ta sợ đến phát điên.
Đây mới là bệnh khó trị nhất, bởi vì chưa có thuốc chữa phù hợp.
Nam Cương Vương chỉ có một mình hắn ta là con trai trưởng, nghĩ đến từ con trai trưởng đó ông ta lại không còn nhân tính nữa, đương nhiên không chịu di theo.
Thánh nữ mặc lại quân áo cho Tam vương tử, đắp chăn lại cho hắn ta: "Ta cho đơn thuốc thử xem.
Ánh mắt Nam Cương Vương nặng nề nhìn nàng ta: "Ngươi cũng biết người phóng hỏa tại hoàng cung đêm đó là ai?
Thánh nữ nói: "Ta không biết."
Nam Cương Vương ném một bức tranh để ở trên tủ đầu giường vào mặt nàng ta.
Nam Cương Vương nói: "Có người nhìn thấy một chỉ huy sứ lạ lãm ở bên ngoài Lục Bộ, bọn thị về và cung nhân đều tưởng rằng là người mới được điều đến."
Thánh nữ cầm lên, mở bức tranh ra.
Phía trên bức tranh chính là một nam tử đang mặc áo giáp, áo giáp có chút không vừa người, rõ ràng là nhỏ hơn.
Ánh mắt của ông ấy sắc bén, khí chất mạnh mẽ, khuôn mặt phủ đầy tro đen, có thể thấy cơ thể của ông ấy cùng với đường nét sắc sảo khiến những người quen thuộc với ông ấy chỉ nhìn thoáng qua cũng nhận ra ông ấy là Vệ Tư.
Sắc mặt Thánh nữ hơi thay đổi.
Nam Cương Vương nhìn về phía nàng ta nói: "Vệ Tư thật sự là một con rối sao? Với tư cách của ông ta thật sự không giống một con rối."
Con rối không có ý thức riêng, chỉ biết nghe lệnh chủ nhân.
Nếu như Vệ Tư không phải con rối, như vậy mấy năm nay Thánh nữ đang lừa gạt Nam Cương Vương.
Còn nếu như Vệ Tư là con rối, với tư cách là chủ nhân duy nhất của ông ấy, Thánh nữ sẽ là nghi ngờ vô cùng lớn.
Đầu tiên là bắt có công chúa Đại Chu, sau đó đốt hoàng cung, giết hại Tam vương tử, từng sự kiện đều gây bất lợi cho Nam Cương Vương. Thánh nữ nhìn không chớp mắt, bình tĩnh nói: "Ta không biết chuyện này."
Nam Cương Vương khẽ nói: "Trẫm nhớ rõ, khi ngươi luyện chế con rối chưa từng xuất hiện sai lâm."
Thánh nữ há to miệng: "Vệ Tư là một ngoại lệ, ý chí của ông ta quá kiên định, dược vật đối với ông ta cũng có hạn chế."
Nam Cương Vương bình tĩnh nói: "Lần trước ngươi đã từng nói qua, sau khi ông ta rời khỏi thuốc không được bao lâu ông ta nhất định sẽ quay lại với ngươi."
Nói đến cái này, Thánh nữ vô cùng buồn bực.
Theo lý mà nói, bất luận ý chí của Vệ Tư có kiên định đến đâu thì ông ta cũng đã uống thuốc được năm năm rồi, không thể đột nhiên bỏ được.
Rốt cuộc cái gì đã ngăn chặn phản ứng thuốc của Vệ Tư?
Ông ta tự mình chống lại sao?
Nhưng thần trí của ông ta thì sao?
Tình huống của Vệ Tư hiện tại, đã vượt quá tầm hiểu biết của nàng ta.
Nàng ta muốn nói là mình vô tội nhưng điều đó có nghĩa là nàng ta không đủ năng lực.
Nàng ta muốn nói mình biết mọi thứ rõ như lòng bàn tay thì lộ ra ra dụng tâm thần kín của mình.
Tóm lại như thế nào cũng sai.
Thánh nữ siết chặt những ngón tay của mình.
Nam Cương Vương nói: "Trãm cho ngươi một cơ hội cuối cùng, hạn trong vòng mười ngày, nếu như không giao Vệ Tư ra, ngươi lập tức kết giao với Thánh nữ, cũng không cần đảm nhiệm chức trưởng lão nữa, lời khỏi điện Thánh Nữ cho trẫm!"
Điện Thánh Nữ là chỗ dựa lớn nhất và là nguồn sức mạnh của nàng ta.
Nếu rời khỏi điện Thánh Nữ, nàng ta sẽ mất đi vốn liếng quan trọng nhất trong ván cờ của mình.