Chương 2127: Giải Hòa, Ấm Ap 1
Chương 2127: Giải Hòa, Ấm Ap 1Chương 2127: Giải Hòa, Ấm Ap 1
Nếu vừa rồi không phải hắn cũng nhìn thấy hình xăm quỷ diện huyết bồ câu trên cánh tay của nam tử áo xanh thì có lẽ hắn đã động thủ với Tô Huyên rồi.
Trên đường đến hang động, trong đầu hắn đã có một suy đoán sơ bộ.
Tuy nhiên, khi nghe Tô Huyên đích thân thừa nhận, hắn vẫn muốn cho Tô Huyên một quyên.
Vệ Đình nhìn hắn ta với đôi mắt đỏ như máu: “Ngươi hận cha ta đến vậy à? Lúc trước ba nhà Vệ, Tô, Tần bất hòa, ta còn tưởng ngươi muốn diệt trừ một đối thủ giúp Tân gia và Tô gia, nhưng sau đó ta lại thành hôn với Tiểu Tiểu, lý do gì khiến ngươi vẫn giấu diếm ta?”
Tô Huyên nhỏ giọng nói: "Ta không biết người đó là Vệ Hư tướng quân."
Vệ Đình khit mũi chế nhạo: "Hai"
Tô Huyên không biện hộ cho mình nữa.
Vệ Đình hừ lạnh: "Ta có nên cảm tạ vì ngươi không biết không? Nếu không thì năm năm trước ngươi đã giết quách cha ta rồi!"
Tô Huyên nói: "Ta không có cơ hội đó. Nhiệm vụ của Liên minh sát thủ không phải giết Vệ Tư tướng quân mà là giao ông ấy cho Nam Cương Vương."
Vệ Đình lạnh lùng nhìn hắn ta: "Không phải bây giờ ngươi cũng nắm được cơ hội sao? Liệu có ngày nào đó nhân lúc cha ta phát bệnh coi ngươi như con trai, ngươi sẽ một đao giết chết ông ấy?"
Tô Huyên nói: "Nếu ông ấy thật sự chẳng còn một chút lý trí nào, ta sẽ làm."
Vệ Đình trực tiếp cho hắn ta một quyền!
Tô Huyên không né tránh, đứng im hứng trọn một cú.
Vệ Đình túm lấy cổ áo hắn ta, đập đầu hắn vào bức tường đá lạnh lẽo, giơ nắm đấm lên toan cho thêm một quyên.
"Đình ca ca! Dừng tay!"
Công chúa Huệ An đã tỉnh dậy, đang bước nhanh tới.
Vệ Đình hung tợn trừng mắt nhìn Tô Huyên, nắm đấm run rẩy giữa không trung.
Tô Huyên nói với công chúa Huệ An: “Công chúa, không sao đâu, ngươi vào trước đi."
"Họa Họa, vào đi."
Tô Tiểu Tiểu lên tiếng.
Công chúa Huệ An nghiêm mặt nói: "Đình ca ca phải hứa sẽ không động thủ!"
Vệ Đình thờ ơ nói: Ta không hứa được."
Tô Huyên hất tay hắn ra, thoát khỏi sự kiềm chế của hắn. Công chúa Huệ An nhìn hai người họ, muốn nói lại thôi.
Tô Tiểu Tiểu đi tới, nắm tay nàng ta dẫn ve hang động.
Công chúa Huệ An đi một bước ngoái đầu nhìn ba lần, thấy hai người đã tách ra, cuối cùng vẫn ngồi xuống.
Vệ Đình lạnh lùng nói: "Liên minh sát thủ cấu kết với hoàng thất Nam Cương?"
Tô Huyên giơ tay lau đi vết máu trên môi: "Chưa tới mức cấu kết, chỉ là một mối làm ăn thôi."
Vệ Đình nửa trào phúng nửa mỉa mai, nói: "Ta những tưởng Liên minh sát thủ của các ngươi chỉ giao dịch giết người, không ngờ còn làm cả chuyện cướp người."
Tô Huyên không nói gì.
Vệ Đình lại nói: "Ta ra tiền mua mạng sống của Nam Cương Vương, các ngươi có nhận mối làm ăn này không?”
"Không nhận." Tô Huyên nói: 'Liên minh sát thủ không giết bất kỳ chủ thuê nào."
"Hal"
Vệ Đình để lại một nụ cười lạnh, hắn quay người đi vào hang động.
Tô Huyên đứng lặng trong cơn mưa lớn.
Trong núi sâu u ám, hắn ta cô đơn như một oan hồn không chốn về.
Tô Huyên cũng vào hang.
Ai cũng ướt sũng, Tô Tiểu Tiểu, công chúa Huệ An, Tô Huyên đều vây quanh đống lửa sưởi ấm.
Vệ Đình giận cả ba người, lạnh mặt ngồi trong một góc tối lạnh lẽo.
Tô Tiểu Tiểu thở dài, đi tới kéo tay áo hắn: "Qua kia sưởi ấm đi."
Vệ Đình đẩy tay nàng ra.
Vẫn còn giận à?
Tô Tiểu Tiểu nói: "Thế thì ta cũng không hong nữa."
Vệ Đình không nhúc nhích.
Tô Tiểu Tiểu không bị ướt nhiều, quần áo đã khô từ lâu rồi. Nhưng Vệ Đình và Tô Huyên lại ngâm mưa hai lần, người ướt dâm đề, còn nhỏ nước.
Tô Tiểu Tiểu ngẫm nghĩ một lát, đi tới lấy một ít củi rồi nhóm riêng cho Vệ Đình một đống lửa.