Chương 2144: Đàn Sư Đến 2
Chương 2144: Đàn Sư Đến 2Chương 2144: Đàn Sư Đến 2
Nam tử mặc đồ đỏ nghe từ cha chồng thì dừng lại một chút, sau đó nói: "Thì xem xem ai đánh bại ai trước."
Thánh nữ nhìn không ung dung như vẻ ngoài của nàng ta.
Nàng ta đã quan sát Vệ Tư được năm năm, cho rằng bản thân rất hiểu võ công của ông ấy, nhưng tại sao nàng ta vẫn không thể tìm ra sơ hở của ông ấy?
Đến cuối cùng, dù đã sử dụng con át chủ bài của mình nhưng vẫn không thể hạ gục Vệ Tư ngay lập tức.
Thời gian của nàng ta không còn nhiều nữa.
Nàng ta phải cho Vệ Tư một đòn chí mạng.
Có sơ hởi
Hai mắt Thánh nữ sáng lên, nàng ta giả làm động tác quét chân, xoay người rút con dao găm trên thắt lưng ra, đâm thẳng vào tim Vệ Tư.
Tuy nhiên, trước khi nàng ta kịp đâm ông ấy, Vệ Tư đã kẹp lấy con dao của nàng ta giữa hai ngón tay và bẻ gay nó một cách dễ dàng!
Sau đó Vệ Tư chưởng bay nàng ta.
Thánh nữ nặng nề ngã xuống đất, lần nữa phun ra một ngụm máu.
Nàng ta không thể tin đó là sự thật.
Không phải Vệ Tư đang bị thương sao?
Tại sao ông ấy vẫn có thể giữ vững được phong độ sau khi chiến đấu lâu như vậy?
"Thấy rõ chữa?" Vệ Tư găn hỏi từng chữ một.
Thánh nữ giật mình.
Thấy rõ gì cơ?
Tô Tiểu Tiểu ngoan ngoãn gật đầu: "Thấy rõ rồi al
Nàng đã ghi nhớ tất cả các chiêu thức của Thánh nữ.
Mặt Vệ Tư không biểu cảm nhìn Thánh nữ: 'Vậy được."
Thánh nữ bối rối.
Vừa rồi Vệ Tư đánh nhau với nàng ta lâu như vậy, hóa ra là đang chỉ dạy võ công cho nha đầu đó thôi sao?
Nàng ta còn tưởng rằng thực lực của mình đã tăng vọt, có thể áp chế được Vệ Tư...
Chết tiệt!
Thật là đáng ghét! Thánh nữ tức giận đến mức tự hộc máu mà không cần Vệ Tu phải xuất thủ.
Thánh nữ đã từng gặp người khó chơi, nhưng chưa bao giờ gặp người nào khó chơi đến mức này.
Nàng ta biết hôm nay không thể giết Vệ Tư nên lên ngựa muốn trốn thoát.
Vệ Tư không đuổi theo.
Cô không dám xem nhẹ mà phi nước đại suốt chặng đường.
Vệ Tư lạnh lùng nhìn về hướng nàng ta rời đi, đưa tay phải ra.
Tô Tiểu Tiểu lấy ra một cây trường mâu.
Nam tử mặc đồ đỏ nhướng mày, lấy đâu ra cây trường mâu này vậy?
Thánh nữ gần biến mất dạng thì Vệ Tư cầm lấy cây trường mâu, vận nội lực của mình rồi bắn nó vê hướng Thánh nữ rời đi.
Âm thanh sắc bén xé nát bầu trời giống như tiếng rồng gầm vang vọng giữa thiên địa.
"Cuối cùng cũng thoát khỏi Vệ Tư..."
Thánh nữ vừa dứt lời, cơ thể nàng ta đột nhiên bị một ngọn giáo lạnh lẽo đâm xuyên 一一…
Tô Tiểu Tiểu đi vòng qua Vệ Tư, đưa túi nước: "Cha uống nước đi!"
Nam tử mặc đồ đỏ lại cau mày.
Túi nước này lại lấy đâu ra vậy?
Chuyện gì đã xảy ra khi hắn ta xuống núi vậy?
"Con uống đi, ta không khát." Vệ Tư nói.
Tô Tiểu Tiểu vỗ vỗ túi nước đeo bên hông: "Con uống rồi, cái này cho cha."
Vệ Tư cầm túi nước, ngẩng đầu uống mấy ngụm.
Rồi ông ấy quay lại nhìn nam tử mặc đồ đỏ.
Tô Tiểu Tiểu giới thiệu: "Hắn là Lăng Vân, sư phụ của Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ."
Lăng Vân chắp tay nói: "Diện kiến Vệ tướng quân."
"Ta đã gặp ngươi." Vệ Tư nói.
Lăng Vân không có phủ nhận: "Ta đã từng tới Toái Bắc quan, có duyên gặp được tướng quân một lần."
Chuyện đó đã xảy ra mấy năm trước, hắn ta gặp phải chuyện phiền phức ở Toái Bắc Quan, được Vũ An Quân giải vậy, lúc đó Vệ Tư cũng có mặt ở đó.
Tô Tiểu Tiểu nói thêm: "Cha, Lăng Vân cũng từng cứu Lục ca đấy. Có lần Lục ca ngất xỉu trên đường, chính hắn ta là người đã đưa Lục ca vê."
Vệ Tư chắp tay thi lễ với hắn ta: "Đa tạ Lăng công tử."