Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2173 - Chuong 2209: Su Huynh Ra Tay. 1

Chuong 2209: Su Huynh Ra Tay. 1 Chuong 2209: Su Huynh Ra Tay. 1Chuong 2209: Su Huynh Ra Tay. 1

Tô Tiểu Tiểu nắm tay Vệ Đình ngủ thiếp đi, đầu nàng nhẹ nhàng tựa vào vai hắn, cảm nhận được hơi thở và nhiệt độ cơ thể của hắn.

Khi bầu trời tối sâm, Vệ Đình cử động ngón tay vài lần.

Tô Tiểu Tiểu lập tức tỉnh dậy, nàng mở mắt, ngồi dậy nhìn Vệ Đình: "Vệ Đình, chàng tỉnh rồi à? Chàng cảm thấy thế nào? Có cảm thấy khó chịu ở đâu không?"

Vẻ mặt Vệ Đình xa lạ nhìn nàng, suy yếu hỏi: "Ngươi là ai?"

Không được mất trí nhớ, không được mất trí nhớ, không được mất trí nhới

Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu nhìn hắn: "Chàng không nhận ra ta?"

Vệ Đình ngơ ngác: “Cô nương là-'

Vệ Lục Lang đang ngủ gà ngủ gật.

Quỷ Phố và Tô Mạch nghe thấy tiếng động trong nhà liền đứng dậy đi về phía nhà.

Vệ Lục Lang đột nhiên bị gió thổi qua hai ống tay áo đánh thức, hắn ta ngửa người ra sau và trượt xuống đất.

Hắn ta lau khuôn mặt ngái ngủ, đuổi theo đại ca và Tô Mạch: "Cái, chuyện gì vậy? Tiểu Thất tỉnh rồi à2"

Tô Tiểu Tiểu ngồi khoanh chân trên giường, một tay chống cằm, trâm ngâm nhìn Vệ Đình.

Vệ Đình mở mắt ra, sắc mặt tái nhợt và suy yếu.

Lúc ba người bước vào phòng, vẻ mặt Vệ Đình ngẩn ra.

Ba người còn chưa bắt đầu hỏi thăm, nhưng họ mơ hồ nhận thấy bầu không khí giữa họ có chút kỳ lạ.

Tô Mạch đi tới bên giường, hỏi muội muội: "Sao vậy?"

Tô Tiểu Tiểu ô một tiếng, nói: 'Chàng không nhớ ta."

Tô Mạch nhìn Vệ Đình.

Qủy Phố cũng nhìn Vệ Đình, vẻ mặt trở nên lạnh hơn rất nhiều.

Vệ Lục Lang trực tiếp chen vào, đến gần Vệ Đình, chỉ vào mình hỏi: "Tiểu Thất, đệ có nhớ ta không?”

Tô Tiểu Tiểu ôm hai tay, nghiêm túc nhìn hắn.

Nếu hắn dám quên nàng một cái, nàng sẽ lập tức biến hắn thành chồng cũ luôn.

Lông mi Vệ Đình run lên, kiên trì hỏi: "Ngươi là ai?"

Sắc mặt Vệ Lục Lang biến đổi rõ rệt: 'Không, Tiểu Thất, ta là Lục ca của đệ! Đệ thậm chí không nhận ra Lục ca nữa rồi! Chúng ta lúc nhỏ chung một phe đấy! Khi đệ cởi truồng đi lại, ngày nào đệ cũng đuổi theo ta, gọi Lục ca, Lục cal

"Lúc đệ hai tuổi, học Vượng Tài đứng chổng ngược trong góc để tiểu, kết quả te ra day mặt mình. Là ta lau cho đệ? Đệ quên rồi sao?

"Chúng ta cũng đã cùng nhau đi trộm kiếm gỗ của đại ca, ô ô, sao đệ có thể quên tất cả những chuyện này chứ?”

Thân thể Qủy Phố chấn động!

Vậy ra là hai tên khốn nạn các ngươi đã trộm thanh kiếm gỗ mà tổ phụ tặng cho ta?

Luồng sát khí đáng sợ ngay lập tức tràn ngập toàn bộ căn phòng.

Vệ Đình thật muốn chất.

May là, bây giờ Vệ Đình đã bị trọng thương, Quy Phố tạm thời không kéo han ra ngoài đánh một trận tơi bời nhưng mà chỉ là khắc sâu chuyện này vào lòng.

Tô Tiểu Tiểu hỏi Vệ Đình xem hắn có bị đau đầu và có cảm thấy buồn nôn hay nôn không.

Vệ Đình nói rằng hắn có chút nhức đầu.

Tô Tiểu Tiểu nghiêng đầu liếc nhìn hắn, sau đó kiểm tra vết thương: "Vết thương không bị nhiễm trùng, tình trạng hậu phẫu tốt, chỉ là chàng ấy có thể bị tổn thương đầu khi ngã xuống thác nước.'

"Có thể chữa khỏi không?" Vệ Lục Lang buồn bã hỏi.

Tô Tiểu Tiểu nghiêm túc nói: "Cái này... khó nói lắm. Nhưng Lục ca, huynh có thể giúp chàng ấy nhớ lại một số chuyện trước đây, đặc biệt là những chuyện ấn tượng, có thể kích thích chàng ấy hồi phục trí nhớ."

"Khắc sâu ấn tượng?" Vệ Lục Lang suy nghĩ một chút, bắt đâu nghiêm túc giúp Vệ Đình nhớ lại,'Tiểu Thất, đệ có nhớ hay không, khi còn nhỏ, đệ luôn cho rằng đệ là do ta sinh?"

Vệ Đình siết chặt tấm nệm bên dưới.

Vệ Đình bị thương nặng, tạm thời không nên di chuyển, phải ở lại nơi này của ông lão để tĩnh dưỡng mấy ngày.
Bình Luận (0)
Comment