Chương 2240: Tô Mạch Thủ Hộ, Bí Mật Của Tạ Cẩn Niên 2
Chương 2240: Tô Mạch Thủ Hộ, Bí Mật Của Tạ Cẩn Niên 2Chương 2240: Tô Mạch Thủ Hộ, Bí Mật Của Tạ Cẩn Niên 2
Quy Phố hơi kinh ngạc: "Ngươi muốn biết sát thủ minh ở đâu?”
Tô Mạch gật đầu.
Hắn hỏi Tô Huyên nhiều lần, Tô Huyên cái gì cũng không chịu nói.
Hắn biết, Tô Huyên không muốn hắn đi tới sát thủ minh chịu chất.
Nhưng sát thủ minh muốn giết đệ đệ hắn, hắn bất luận thế nào đi chăng nữa cũng phải tiêu diệt sát thủ minhI
Qủy Phố nhìn về phía Vệ Thanh, hiển nhiên, hắn cũng không rõ sào huyệt sát thủ minh ở nơi nào.
Vệ Thanh ở Tây Tấn sở hữu tổ chức tin tức khổng lô, nhưng chỗ ẩn thân của sát thủ minh, so với Bách Hoa cung trong lời đồn thần bí như nhau.
Cũng không biết hoàng đế Nam Cương ban đầu thiết lập quan hệ với sát thủ minh như thế nào.
Vệ Thanh nói: "Vấn đề này, sợ rằng chỉ có thể hỏi Lăng Vân."
Tô Mạch hỏi: "Vì sao?"
Vệ thanh giải thích: "Hắn lần trước nếu biết sát thủ minh có người đến bắt ngọc diện la sát, ta nghĩ, hắn chắc ít nhiều có hiểu biết vê sát thủ minh, chỉ không biết hắn có chịu nói hay không. Đại ca, làm phiên huynh đi bên cạnh mời Lăng Vân đến đây."
Qủy Phố lộ ra vẻ mặt lão tử mới không đi mời hắn.
Vệ Thanh than thở: "Mà thôi, để người tàn phế ta đây đi vậy."
Qủy Phố: "..."
Qủy Phố tâm bất cam tình bất nguyện mà đi.
Lăng Vân đang uống trà, liếc mắt nhìn hắn: "Lại muốn đánh nhau?"
Qủy Phố mặt đen lại nói rằng: "Vệ thanh cho ngươi quá khứ."
Là Vệ Thanh mời, không phải hắn!
Lăng Vân hiếm khi không làm bộ làm tịch, theo hắn đi đến sát vách.
Vệ Thanh ngồi xe đẩy, băng đá bốn người ngồi, vừa vặn có bốn người.
Nghe nói Tô Mạch muốn hỏi thăm về sào huyệt sát thủ minh, Lăng Vân không có do dự nói: "Ở Đông Hải có một hòn đảo, tên là Thiên Sơn đảo, trên đảo có một tòa thành, tên là Âm Ti sát thủ minh đó là một trong những thế lực của Âm Ti"
Tô Mạch trầm ngâm chốc lát: "Thứ cho Tô mỗ kiến thức hạn hẹp, chưa từng nghe nói qua Thiên Sơn đảo và Âm Ti." Quy Phố cũng chưa nghe nói qua, nhưng hắn chắc chắn sẽ không mất mặt trước mặt nhạc công yêu tà này.
Lăng Vân nói với Tô Mạch: "Không có gì kỳ quái, Thiên Sơn đảo không thuộc lãnh thổ của bất kì quốc gia nào, tên là đảo, thật là một quốc gia, thành chủ tức đảo chủ, cũng có thể hiểu là quốc chủ nơi đó."
Qủy Phố đột nhiên nói: "Nhị đệ, ngươi mới vừa rồi không phải rất thắc mắc Tông Chính Minh thiết lập quan hệ với sát thủ minh như thế nào sao?”
Vệ Thanh: Ta có sao?
Chẳng phải tất cả mọi người đều thắc mắc sao?
Lý Uyển mím môi cười trộm.
Qủy Phố làm ra biểu tình dù sao ta cũng đã hỏi thay ngươi.
Lăng Vân nói: "Sát thủ đích thực cực ít làm ăn với hoàng thất, trừ phi có một người trung gian lợi hại. Mặt mũi của người trung gian kia trông ra sao."
Qủy Phố nhíu mày.
Bên người Tông Chính Minh có nhân vật lợi hại như vậy sao?
Tô mạch hỏi: "Thiên sơn đảo xa sao?"
Lăng Vân nói: "Nhìn từ nơi này đi. Xuất phát từ biên giới Đại Chu, một tháng có thể đi tới đó. Chỉ có điều, địa thế Thiên Sơn đảo đặc thù, nhất định phải đi qua một eo biển, mà nơi đó quanh năm bị sương mù dày đặc bao phủ, thuyên nếu như lái vào, sẽ hoàn toàn bị mất phương hướng. Hàng năm chỉ có hai lần cơ hội sương mù tản đi, đó sẽ là thời cơ tốt nhất để lên đảo, một lần vào tháng tư, một lần vào tháng mười.
"Lúc này đã qua tháng tư, lần này không thể kịp, nếu muốn tới đảo, chỉ có thể chờ tháng mười.'
Tô Mạch như có điều suy nghĩ nói: "Tháng mười cũng tốt."
Khi đó hài tử của muội muội đã ra đời, hắn cũng có thể an tâm đi tới sát thủ minh.