Chương 2241: Tô Mạch Thủ Hộ, Bí Mật Của Tạ Cẩn Niên 3
Chương 2241: Tô Mạch Thủ Hộ, Bí Mật Của Tạ Cẩn Niên 3Chương 2241: Tô Mạch Thủ Hộ, Bí Mật Của Tạ Cẩn Niên 3
Hôm nay sóng quá lớn, ngay cả bến đò cũng bị sóng lớn rung chuyển.
Một người lái đò đang nhận thuyền.
Đột nhiên, một thanh niên mặc một bộ y phục trắng hoa văn cất bước đi tới: "Người lái đò, ta muốn đi ra biển."
Giọng nói cực kỳ êm tai, người lái đò nhìn người đó, phát hiện người lại càng đẹp mắt.
Lênh đênh trên biển nhiều năm, hắn chưa từng gặp qua công tử nào tuấn tú như vậy.
Người lái đò hồi thần, nói rằng: "Hôm nay sóng quá lớn, không thể ra biển."
Bàn tay thiếu niên thon dài như ngọc đưa cho hắn hai người Mỹ kim bảo.
Hai mắt người lái đò ứa ra lục quang, lập tức ôm Mỹ kim bảo vào trong lòng: "Ra! Ra! Thuyền này của ta lớn, sóng gió lớn hơn nữa cũng đã trải qua! Vị công tử này, xin hỏi ngài muốn đi đâu?"
Tạ Cẩn Niên nói: "Đông Hải."
Cuối tháng tư, đoàn người Tô Tiểu Tiểu dự định khởi hành quay về Đại Chu.
Trình gia bên kia thị tảo thu thập thỏa đáng, Tô Tiểu Tiểu đã tới ngõ Trường Lưu bên này, đem một vài dược liệu hoàn có mấy người hài tử đông tây thu thập.
Thu được phân nửa thì, lý uyển bỗng nhiên đối Tô Tiểu Tiểu nói: "Đệ muội, chúng ta có phải đã quên cái gì không?”
Tô Tiểu Tiểu đập một quả hạch đào cho Vệ Hi Nguyệt: "Có sao?"
Vệ Hi Nguyệt ôm cây hạch đào bình đặng đặng đặng địa đi ra ngoài, một lúc sau nàng liên xách một bao tải tiến đến.
Thấy bao tải, mọi người chấn động.
Tiêu Thuấn Dương!
Tiêu Thuấn Dương bị vệ tư mộng du làm nhục lúc, để phòng ngừa hắn tiếp tục làm phiền, Vệ Đình ném hắn tới mỏ Trình gia.
Tiêu Thuấn Dương tỉnh lại bỏ chạy, không biết khu mỏ có cách riêng để đối phó với người tập võ như hắn.
Bậc thấy cao thủ đã phong ấn huyệt đạo, khiến hắn không khác gì một nô lệ mỏ thông thường.
Hắn liền không dám tùy ý bại lộ thân phận của mình vì sợ bị diệt khẩu.
Vì vậy, đường đường là Duệ vương Tiêu Thuấn Dương, cứ thế đào mỏ hơn hai tháng.
Hoàng cung. Tông Chính Huy hạ triều đi tới tẩm cung của thái hậu tẩm cung bồi bà dùng bữa.
Thái hậu thấy bộ dáng nằm yên bất động của hắn hỏi: "Còn không đi? Hôm nay không cần tới Trình gia sao?"
Dưới sự cưỡng bức và xúi giục của thái hâu, gần đây Tông Chính Huy "bi ép" đi tới Trình gia bái phỏng mỗi ngày.
Tông Chính Huy nói: “Sau này cũng không đi nữa.'
Thái hậu biến sắc: "Vì sao?"
Tông Chính Huy phong khinh vân đạm nói rằng: "Trình gia chủ đã đi tới Đại Chu thăm người thân, đoán chừng phải ba đến năm tháng mới quay về."
Ba, năm tháng?
Lâu như vậy, vậy chẳng phải là để những nam hồ ly tinh kia bò lên long sàng sao?
Thái hậu cảm thấy cả người không khỏe: "Đã xuất phát?"
Nội thị thiếp thân của Tông Chính Huy nói: "Hồi bẩm thái hậu, hôm nay xuất phát."
Thái hậu đứng dậy nói: Vay còn chờ gì?”
Tông Chính Huy nói: "Nhi tử đã nói lời từ biệt, từ nay về sau, mỗi người bình an."
Thái hậu chọc tức: "An bình cái gì? Ngươi nhanh đi! Triêu đình có ai gia và Doãn thừa tướng hỗ trợ cho ngươi, còn có tam công, sẽ không xảy ra nhiễu loạn!"
Doãn Sùng Sơn đã được thăng làm thừa tướng.
Tông Chính Huy thái độ kiên quyết: "Nhi tử không đi."
Thái hậu vỗ bàn một cái: "Ngươi!"
Trình gia.
Toàn thúc và Trình Thụy đưa Trình Tang đến trước xe ngựa.
Toàn thúc nói: "Gia chủ yên tâm, ta và Thụy lão gia sẽ trông coi xử lý Trình gia thỏa đáng."
Trình Tang gật đầu: "Mấy ngày này ta không có ở đây , khổ cực cho các ngươi."
Trình Thụy chắp tay thở dài: "Phải!"
Trình Tang còn dặn dò vài câu, xác định không còn quên điều gì, mới xoay người lên xe ngựa.
Bà vén rèm lên, bị cảnh tượng trong xe làm cho kinh ngạc sửng sốt.