Chương 2247: Phụ Tử Đồng Lòng, Cường Thế Trở Về 2
Chương 2247: Phụ Tử Đồng Lòng, Cường Thế Trở Về 2Chương 2247: Phụ Tử Đồng Lòng, Cường Thế Trở Về 2
“Ngươi nói vậy ta mới để ý, mặt mũi của hai người họ đúng là có vài nét giống nhau, một người khác là phụ thân ruột của nàng ấy sao?”
“Ta cũng thấy vậy.”
“Lúc trước Trần gia không chịu nuôi nấng Tiểu Trần Thị cho tử tế, chỉ biết giày xéo nàng ấy, nếu như biết phụ mẫu của nàng ấy có địa vị như vậy, nói không chừng hối hận đến xanh mặt?”
“Hối hận gì mà hối hận, người ta tốt số, nhi tử đậu bảng vàng, làm tiến sĩ lão gia, cả nhà đều đã dọn đến kinh thành hưởng phúc cả rồi.”
“Các ngươi nói, bọn họ có thể đi kiếm chuyện với Trần gia hay không?”
"Những người này có tiên thì có tiền đó, nhưng sao có thể đấu lại tiến sĩ lão gia được chứ? Nghe nói tiến sĩ là môn sinh của thiên tử, là người của hoàng đất"...
Lúc Tô Tiểu Tiểu trở lại Trình gia, Trình Tang đã tỉnh.
Trình Tang nhìn đôi mắt sưng đỏ của Tô Tiểu Tiểu, biết ngay nàng cũng đã khóc rất nhiều.
Trong lòng bà ấy cảm thấy vô cùng áy náy.
Đứa nhỏ này kiên cường đến thế nào, bà ấy biết rất rõ, những chuyện có thể khiến nàng rơi nước mắt, e là không nhiều lắm.
Vi Vi không còn nữa, nhưng đứa nhỏ này vẫn còn ở đây với bà ấy.
Bản thân bà ấy chỉ nhớ tới nỗi đau xót của mình, lại quên đi mất mình không phải là người duy nhất mất đi Vi Vi.
Bà ấy nhìn ra cửa.
Vệ Đình và Tô Mạch lơ đãng nhìn xung quanh.
Bà ấy kéo Tô Tiểu Tiểu vào trong lòng, nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng của nàng, nói với hai người đối diện: "Để các con phải lo lắng rồi."
Tô Mạch nói: "Người và muội muội không sao là tốt lắm rồi."
Vệ Đình: Là ngoại tổ mẫu và tức phụ nhi của ta.
Tô Tiểu Tiểu và Trình Tang ở trong căn phòng ban đầu của Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ thì ngủ trong phòng của Tô Nhị Cẩu.
Vệ Lục Lang và Tô Ly thì tranh nhau đoạt lấy căn phòng nhỏ mà trước kia Vệ Đình dưỡng thương.
Kết quả nhìn là biết ngay, Tô Ly đánh không lại Vệ Lục Lang.
Phòng của Tô Thừa và Trình Vi thì để trống.
Những người còn lại thì di chuyển đến khách điếm ở trấn trên. Lúc đi ngang qua cửa thôn, Tông Chính Huy tiến đến gõ cửa nhà của Lý Chính, khiêm tốn hỏi: "Có thể cho ta xin một ít rượu và đồ ăn không?"
Tô Tiểu Tiểu vẫn yên lặng ôm lấy Trình Tang, không nhúc nhích, giống như một đứa trẻ chịu rất nhiều đau khổ.
"Có phải là Tiểu Tiểu nhớ nương đúng không?"
"Dạ.
Những ký ức mơ hồ ban đầu cũng dân dần khắc sâu vào đầu nàng.
Nàng nhớ lại giọng nói, dáng vẻ, điệu cười của Tiểu Trần Thị.
Tiểu Trần Thị luôn luôn ôn nhu chải tóc cho nàng, tắm rửa cho Tô Nhị Cẩu.
Đêm nay, Tô Tiểu Tiểu kể cho Trình Tang nghe không ít chuyện thời thờ ấu của mình.
Ít nhất Trình Tang cũng biết, những năm tháng ở tiểu Tô gia, nữ nhi sống rất vui vẻ thoải mái.
Trình Tang nằm trên giường đệm mềm mại, ôm Tô Tiểu Tiểu, gương mặt dán dán lên trán của Tô Tiểu Tiểu: "Cam ơn cha của con, cũng cảm ơn con và Nhị Cẩu."
Là các con đã cứu rỗi Vi Vĩ.
Kế hoạch ban đầu của Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình là dời phần mộ của nương nàng đến mộ địa của phủ Hộ Quốc Công ở kinh thành. Nhưng bây giờ, thân phận của nương nàng đã có manh mối, Tô Tiểu Tiểu cảm thấy có lẽ Trình Tang sẽ muốn mang nữ nhi về Nam Cương.
Ngày nào Trình Tang cũng đến trước mộ nói chuyện với Vi Vi, ở đó từ sáng cho đến tối.
Tông Chính Huy cũng không làm phiền bà ấy, cả ngày ở nhà của Lý Chính tám chuyện với Lý Chính.