Chương 2256: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 1
Chương 2256: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 1Chương 2256: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 1
Tô Nhị Cẩu tên ngốc này, vậy mà bị Trình Tang nhìn đến nỗi có chút ngại ngùng.
Trình Tang giọng run ray nói: "Nhị Cẩu."
Tô Nhị Cẩu xấu hổ đáp: "Dạ."
Trình Tang rất kích động, giơ lấy tay lên muốn vuốt lấy gương mặt của thằng nhóc ấy, nhưng lại sợ dọa đến cậu: "Con có thể... gọi ta một tiếng ngoại tổ mẫu không?”
Tô Nhị Cẩu gãi đầu: "Người vẫn còn trẻ thế này, con có chút không quen..."
Tô Tiểu Tiểu: "Kêu đi."
Tô Nhị Cẩu: "Ngoại tổ mẫu!"
Tông Chính Huy di qua đây.
Lần này không cần tỷ tỷ phải ép nhận huyết thống nữa, Tô Nhị Cau đã chủ động gọi người là : "Ngoại tổ phụ!"
Be hạ đột nhiên có cái danh phận này kiểu: "..."
Tô Thừa cả người vẫn chưa lau khô, mặc lên y phục ra ngoài.
Trình Tang nhìn về phía Tô Thừa.
Đây không phải là trượng phu mà nữ nhi ta đã chọn đây hay sao?
Trái lại đây là một người tuấn tú.
Nữ nhi chắc vì điểm này mà theo ông ấy.
Tô Nhị Cẩu hưng phấn nói: "Cha! Cha! Con có ngoại tổ mẫu và ngoại tổ phụ rồi! Mẹ không phải là người của Trần Gia! Mẹ và Trần Gia chẳng có quan hệ gì cả! Mẹ là người nhà này!"
Trình Tang đang muốn giải thích.
Tô Thừa mạnh dạng bước đến, quỳ phục xuống trước mặt Trình Tang, như nữ tế và nhạc mẫu đang hành đại lễ: "Mẹ!"
Không đợi Trình Tang đỡ ông ấy dậy, ông ấy liên hướng đến Tông Chính Huy: "Chal"
Trình Tang: “Cái đó...
Tông Chính Huy âm thầm lấy ra một cái hồng báo lớn đưa cho Tô Thừa.
Trình Tang:
Sau khi gửi hồng bao cho Tô Thừa, Tông Chính Huy lại cho Tô Nhị Cẩu thêm một cái.
Tô Nhị Cẩu: "Đa tạ ngoại tổ phụ!"
Vệ Đình là một người kiên trì với nguyên tắc, hắn sẽ không gây rối.
Hắn liếc nhìn chiếc hồng bao đã được mở ra của Nhị Cẩu, lập tức nói: "Ngoại tổ phụ!” Tông Chính Huy cũng cho Vệ Đình một cái.
Tô Tiểu Tiểu trừng mắt nhìn Vệ Đình.
Nhị Cẩu và cha ta không biết chuyện, ngay cả huynh cũng không biết chuyện luôn hay sao?
Huynh gọi cái gì mà gọi?
Nàng ấy lấy hồng bao của Vệ Đình qua, mở ra và xem: "Ngoại tổ phụ!"
Nhị cẩu vẫn là một đứa trẻ.
Trái tim non nớt của đệ ấy không thể chịu được những tổn thương, thay vì để đệ ấy biết bản thân có một ngoại ích kỷ máu lạnh, chi bằng để Nam Cương bệ hạ trở thành một ngoại hoàn chỉnh của đệ ấy!
Tông Chính Huy cũng cho Tô Tiểu Tiểu một cái hồng bao lớn.
Tô Tiểu Tiểu cầm lấy hồng bao, trong này khá là nặng, toàn bộ là sự yêu thương của tỷ tỷ dành cho đệ đệ.
Trình Tang muốn nói mà chẳng nói ra được và cũng chẳng có cơ hội để nói.
Bởi vì Tô Nhị Cẩu gấp rút phải đi rồi, đệ ấy cầm lấy binh khí mới của mình qua để thể hiện.
Trên người Tô Thừa toàn bộ đều ướt, Trình Tang khuyên ông ấy mau chóng đi thay một bộ y phục khác.
Tô Thừa đi rồi.
Trình Tang nghiêm túc nhìn về phía Tông Chính Huy, Tô Tiểu Tiểu và Vệ Đình.
Cả ba người vẻ mặt vô tội đứng ở bên đấy không phải nhìn chân thì cũng là nhìn trời.
Giống như là đã làm sai việc gì đó lại bị bắt quả tang, nhưng lại bướng bỉnh không chịu thừa nhận, cái dáng vẻ biết rõ là sai nhưng không sửa, lần sau có thể sẽ phạm phải lỗi tiếp.
Trình Tang: ....
Tô Thừa thay xong y phục ra, mời nhạc phụ và nhạc mẫu cùng lên gian nhà chính.
Tô Nhị Cau hớt hải: "Cha! Con vẫn chưa cho ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu xem binh khí nữa!"
Tô Thừa nói: "Chuyện của tên nhóc nhà con ngày mai hãy cho xem, ngoại tổ phụ và ngoại tổ mẫu đều mệt cả rồi."
Tô Nhị Cẩu nghĩ rồi nói: 'Ừm, vậy cũng được."