Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2221 - Chương 2257: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 2

Chương 2257: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 2 Chương 2257: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 2Chương 2257: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 2

Thằng nhóc đem binh khí cẩn thận đặt binh khí trở lại nguyên vẹn.

Tô Tiểu Tiểu mang thai hơn sáu tháng rồi, cái thai cũng đã hiện rõ.

Tô Thừa nhìn thấy vừa xót xa vừa khuyên nhủ: “Lúc mẹ con mang bầu con bà ấy vất vả lắm, bà ốm nghén đến bảy tháng, của con không có vấn đề gì chứ”

Tô Tiểu Tiểu đáp: “Vẫn còn ổn lắm, con ăn ngủ đều tốt.”

Gương mặt của nữ nhi quả thực tròn trịa, lúc này Tô Thừa mới tin.

Đại Hổ, Nhị Hổ và Tiểu Hổ trên xe đều đã ngủ, có gọi cũng không dậy nổi, Tô Thừa đã đưa bọn họ vào trong phòng mình.

Cả nhà đều đang nói về chuyện ở Nam Cương.

Tô Thừa phiền lòng hỏi: "Con là dựa vào mẹ để lại chiếc vòng đến Trình Gia để nhận người thân, nhưng chiếc vòng mà mẹ để lại cho con là ta mua cho bà ấy."

Tô Tiểu Tiểu lúng túng: "Việc này... nói ra thì dài lắm."

Nàng ấy không biết phải giải thích như thế nào về việc thủ lĩnh đặc vụ biết rõ thân thế của mẹ, còn lấy ra một chiếc vòng của mẹ.

Vệ Đình mặt không biến sắc hỏi: "Bọn con là có quý nhân âm thầm giúp đỡ, giúp chúng con tìm ra được thân thế của mẹ, còn lấy ra chiếc vòng mà ngoại tổ mẫu đã tặng cho mẹ. Đối với việc mẹ làm sao có thể lưu lạc đến Thanh Châu, vị quý nhân đó cũng không rõ, nhưng mà con đã cho Phù Tô và Uất Trì Tu đi điều tra rồi, con tin rằng không lâu nữa sẽ có tin tức."

Tô Tiểu Tiểu bí mật giơ ngón cái lên: không hổ danh là trạng nguyên, được lắm.

Vệ Đình cũng nói về chuyện Vệ Tư bình an trở vê.

Tô Thừa rất vui: "Thân thể của nhị ca con sao rồi?"

Vệ Đình đáp: "Nhờ vào Tiểu Tiểu mà nhị ca đã khỏi bệnh rồi."

Tô Tiểu Tiểu bĩu môi, trước mặt cha ta lại ngoan như vậy sao.

Chỉ cân không làm ruộng, nhạc phụ sẽ thân như mật.

Nghĩ đến gì đó, Tô Thừa nói: "Đã trễ đến vậy rồi, bụng đã đói chưa? Ta đi làm chút gì đó cho các con ăn!

Ngay lúc này, các đầu bếp đều đang nghỉ ngơi cả rồi, nếu mà kêu bọn họ dậy, loay hoay cả ngày, còn không bằng đói chết mất?"

Tô Tiểu Tiểu cùng với Vệ Đình, Tô Nhị Cẩu ngay ngắn lùi ghế về sau một bước: "Chúng con không đói!"

Trình Tang sáng nay ăn rất ít, cũng không đói.

Nhưng mà Tô Thừa lại muốn một mực hiếu kính với trưởng bối. Tông Chính Huy quyết định cho Tô Thừa chút mặt mũi: "Ta đói rồi."

Tô Thừa đáp: “Bánh trứng gà rau xanh có được không?”

Tông Chính Huy đáp: “Được.”

Tô Tiểu Tiểu, Vệ Đình và Nhị Cẩu thông cảm nhìn lấy ngài ấy.

Sau một khắc, Tông Chính Huy xém chút nữa đã bị tấm lòng hiếu thuận của "te tử" đưa về trời.

Sau khi vệ sinh cá nhân, Trình Tang ngồi trong phòng tỉ mỉ nhìn lại bức chân dung của nữ nhi.

Là Vệ Đình dựa theo miêu tả của Tô tiểu Tiểu mà vẽ lại, tổng cộng cũng phải vẽ qua rất nhiều bức, Trình Tang đã xem cả trăm lần mà không thấy chán.

Đùng đùng đùng.

Có ai đó đang gõ cửa phòng.

"Ngoại tổ mẫu, là con."

Tô Nhị Cẩu nói.

Trình Tang đem bức chân dung cất đi, nói với Tô Nhị Cẩu: "Cửa không khóa, mau vào đây đi."

Tô Nhị Cẩu ôm đến một cái gối, đẩy cửa bước vào.

"Ngoại tổ mẫu, tối nay con có thể ngủ ở đây không?"

"Đương nhiên rồi."

Trình Tang nói.

Tô Nhị Cẩu đem cái gối bỏ dưới đất, nhanh chóng nằm xuống.

Ở dưới quê, đất ở trong phòng là đất đã được san bằng, phủ Hộ Quốc Công đã lát lên ván gỗ, đông ấm hạ mát, hạ nhân lau dọn rất sạch sẽ.

Trình Tang muốn trải cho cậu nhóc ấy một chiếc chiếu.

Tô Nhị Cẩu đáp: "Không cần đâu ngoại tổ mẫu, bình thường con cũng hay ngủ như vậy."

Trình Tang nhìn đứa trẻ này thân thể cường tráng như một chú trâu nhỏ, cũng cảm thấy yên tâm.
Bình Luận (0)
Comment