Chương 2258: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 3
Chương 2258: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 3Chương 2258: Nhạc Phụ Và Tế Tử Cả Một Nhà Thân Thiết 3
Tô Nhị Cẩu nhìn rất tùy tiện, thực ra đứa trẻ này lại rất gân gũi với người của mình.
Thằng nhóc này cũng chẳng thể hiện sự khách sáo trên mặt, nhưng làm việc gì cũng cho người khác cảm thấy rất gần gũi.
Đứa trẻ ấy hỏi: "Ngoại tổ mẫu, người cũng ngủ đi."
Trình Tang cười nằm xuống giường: "Được."
Tô Nhị Cẩu nằm thẳng người, mông không phát ra tiếng di chuyển người đến chỗ của Trình Tang.
Nhích nhích, rồi lại nhích nhích.
Cho đến khi nhích đến bên giường, cậu trai trẻ này mới nhắm mắt lại, từ từ chìm vào giấc ngủ.
Trình Tang nằm trên giường, trìu mến nhìn lấy Tô Nhị Câu đang say sưa ngủ, vươn tay nhẹ nhàng vuốt lấy khuôn mặt tuấn tú như đứa trẻ của cậu ấy.
Vi Vi à, đứa trẻ mà con sinh ra, thật sự quá đáng yêu rồi.
Trong đêm này, có người vui có người sầu.
Cảnh Tuyên đế nằm trên chiếc long sàng của mình trằn trọc.
Phúc công công nhẹ giọng hỏi: "Be hạ, có phải trời nóng quá không? No tài kêu người mang đến một ít đá đến cho người."
"Huệ An vẫn chưa hồi cung sao?" Cảnh Tuyên đế trầm giọng hỏi.
Phúc công công đáp: "Vẫn chưa."
Người bên Vệ Gia phải khiêm tốn, không thể kéo theo Huệ An công chúa theo cùng, nếu không sẽ khiến con bé gặp nguy hiểm.
Vì vậy trước lúc đó, Vệ Tư cùng với bọn họ sẽ tạm thời tách ra, Huệ An công chúa sẽ do Tô Mạch ba người huynh đệ hộ tống, vào đến kinh thành chậm một ngày.
Cảnh Tuyên đế xoa ấn vào huyệt thái dương đang nhức nhối của mình: "Có phải là sắp lên triều rồi không?"
Phúc công công nói: "Be hạ, vẫn còn một canh giờ."
Cảnh Tuyên đế ngẫm nghĩ một lát, nhíu mày hỏi: "Cho truyền Hồng Lô Tự."
Phúc công công ngẩn ngơ một lúc: "... Vâng!"
Hắn vừa chuẩn bị đi truyền lệnh, lại bị Cảnh Tuyên đế kêu lại: "Thôi bỏ đi, không cần nữa."
Phúc công công lại phải quay lại.
Tấm màn phía sau long sàng dường như được một cơn gió nhẹ làm cho đung đưa, khóe mắt Cảnh Tuyên đế liếc nhìn, nói với Phúc công công: "Ngươi di ra bên ngoài đi, tram muốn một mình một lát.'
"Vâng thưa bệ hạ."
Phúc công công liếc nhìn tấm màn nhẹ nhàng cung kính mà rời khỏi tẩm điện.
Một tên áo đen đội nón tre từ phía sau đi ra.
Cảnh Tuyên đế lạnh lùng nói: " Ngay từ đầu chính là các ngươi khuyên tram đồng ý liên hôn, nói rằng Nam Cương có lực lượng quân sự tiềm tàng, nhưng trước mắt liên hôn thất bại rồi, tram mất đi sự trợ giúp từ phía Nam Cương."
Tên nói đen nói: 'Nam Cương nội loạn, Vị vua trị vì ba mươi năm nay thực chức là một tên giả mạo, việc này quả thực là sơ suất của chúng ta."
Rất rõ ràng Cảnh Tuyên đế đối với lời hắn nói không quá tin tưởng: "Một câu sơ suất là đủ rồi sao? Trước mắt đã làm loạn đến như vậy, các ngươi còn muốn giúp trẫm như thế nào đối phó với Tan Thương Lan đây? Vệ Tư cũng trở vê rồi! Ngay cả những đứa con trai đã chết của hắn dẫn theo cũng đã nguyên vẹn trở về Vệ Gial"
Kẻ áo đen nhàn nhã nói: "Bệ hạ yên tâm, người người là quân, bọn họ là quần thần, quân muốn quần thần chế, quần thần bất đắc dĩ phải chết."
Cảnh Tuyên đế trau mày nói: "Trâm không thể nào tùy tiện ra tay với một có công!"
Kẻ áo đen cười: "Ta có thể cung cấp một số thông tin có ích cho bệ hạ."
cảnh Tuyên đế: "Mau nói."
Kẻ áo đen nói một cách đầy ẩn ý: "Vệ Thanh, chính là Gia Cát Thanh chiến lược gia của Tây Tấn!"
Cảnh Tuyên Đế sửng sốt, và một lúc sau thì mới nhìn về phía hắc y nhân mà hỏi: "Tin tức này có đáng tin cậy không?”
Hắc y nhân nói: "Gia Cát Thanh xuất hiện ở Tây Tấn một năm sau khi Vệ Thanh hy sinh trong trận chiến. Dựa theo các cuộc điều tra khác nhau của chúng thuộc hạ, thì có thể xác nhận rằng bọn họ là cùng một người."