Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2314 - Chương 2350: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 1

Chương 2350: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 1 Chương 2350: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 1Chương 2350: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 1

Khi Quỷ Phố tỉnh lại, phát hiện mình đang nằm trong một gian phòng quen thuộc mà xa lạ.

Quen thuộc là, dường như hắn ta từng tới nơi này.

Xa lạ là, rất lâu rôi hắn ta không tới đây.

Hắn ta bật ngôi dậy, vừa nhìn là thấy Lăng Vân đang ngồi quỳ trên bồ đoàn thưởng thức trà.

Hắn ta cau mày: "Là ngươi?"

Hắn ta nhớ ra đây là nơi này, là biệt viện trong hẻm Lê Hoa của Lăng Vân.

Vẻ mặt của hắn ta một lời khó nói hết: "Ngươi để ta ngủ dưới đất?"

Lăng Vân liếc hắn ta một cái: "Sao đây? Ngươi còn muốn ngủ trên giường?"

Quỷ Phố nghẹn họng: "Ai mà thèm ngủ giường của ngươi?"

Hắn ta nhớ tới những chuyện xảy ra trước khi hôn mê, vội vàng hỏi: "Phi Phượng đâu?"

Lăng Vân ha ha nói: "Tỉnh lại đi, làm gì có Phi Phượng nào? Ngươi trúng chú thuật rồi, nữ nhân đó tên là Vô Ưu.”

"Vô Ưu?" Quỷ Phố nghi ngờ nhìn Lăng Vân: "Ngươi biết nàng ta?"

"Kỳ lạ lắm sao?" Lăng Vân giống như cố ý tranh cãi với hắn ta: "Bí mật của ta nhiều lắm, cũng không phải ngươi không biết."

Quỷ Phố tức giận đến nghiến răng, có bản lĩnh thì nói mấy lời này trước mặt cha ta dil

Lăng Vân dường như đoán trúng tâm tư của hắn ta, nhíu mày lại, tỏ vẻ ta phải giả vờ ngoan ngoãn giả vờ yếu đuối trước mặt Vệ Tư tướng quân.

Quỷ Phố lại muốn chấp hành nhiệm vụ rồi.

Hắn ta tay không sờ một cái: "Kiếm của ta đâu?”

Lăng Vân từ tốn nói: "Vứt rồi."

"Ngươi 一一

Quỷ Phố tức đến nỗi dậm chân!

Hắn ta vận công lần nữa, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn.

Thảo nào tên này có gan tìm đường chết, thì ra là xem thường mình tạm mất công lực.

Hảo hán không sợ thiệt thòi trước mắt.

Quỷ Phố chuyển đến bên cạnh bàn của Lăng Vân, cầm ấm trà qua, tự rót cho mình một chén trà.

Sau khi uống một hơi cạn sạch, hắn ta hỏi: : "Chú thuật ngươi vừa mới nói lúc nãy là sao?”

Lăng Vân hào phóng giải thích nghi ngờ cho hắn ta: "Là một loại tuyệt học trên đảo Thiên Sơn, cùng loại với mi thuật, người trúng chú thuật sẽ sinh ra ảo giác. Có điều, chú thuật cần dựa vào dược vật, có lẽ trước khi ngươi nhìn thấy nàng ta đã bị bỏ thuốc rồi."

"Ta vẫn luôn ở trong phủ, sao có thể bị người ta bỏ thuốc được?"

Vừa dứt lời, Quỷ Phố nhớ đến cái gì đó, móc ra một cái túi thơm từ trong ngực.

"Đây là túi thơm của Phi Phượng, có người dùng phi tiêu bắn nó vào trong viện của ta."

Lăng Vân vươn tay ra.

Quỷ Phố cảnh giác hỏi: "Ngươi làm gì vậy?"

"Đoạt túi thơm của ngươi đó."

Lăng Vân tức giận đáp trả hắn ta một câu, cầm túi thơm qua ngửi ngửi,'Không sai, bị bỏ thuốc rồi."

Quỷ Phố nửa tin nửa ngờ lấy túi thơm lại, rồi ngửi ngửi: "Sao ta lại không ngửi thấy?"

Lăng Vân ha ha nói: "Để ngươi đoán ra được, ngươi còn có thể mắc câu sao?"

Quỷ Phố hỏi: "Vậy tại sao ngươi lại ngửi thấy?"

Lăng Vân lẽ thẳng khí hùng nói: "Bởi vì ta lợi hại"

Quỷ Ph6:

Lăng Vân nhìn xem đột nhiên nhíu mày Quỷ Phố: "Yên tâm đi, túi thơm bên trên dược hiệu đã phai nhạt, không có nổi chút tác dụng nào."

Quỷ Phố vẫn không hiểu: "Nhưng cái này quả thật là túi thơm của Phi Phượng, những chiêu thức mà nữ nhân tên Vô Ưu kia sử dụng quả thật cũng là chiêu thức của Phi Phượng."

Lăng Vân dừng một chút: "Chỉ có một khả năng, Vô Ưu từng gặp Phi Phượng, hơn nữa rất có thể là đã từng quen biết với Phi Phượng."

Quỷ Phố nghiêm túc uốn nắn: "Phi Phượng không phải để ngươi gọi! Nàng họ Chử, là 一一"

Lăng Vân ung dung cắt ngang lời hắn ta: "Tử sĩ không có trước kia."

Quỷ Phố sống sờ sờ suýt nữa nghẹn chết: "..."
Bình Luận (0)
Comment