Chương 2351: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 2
Chương 2351: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 2Chương 2351: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 2
Thành bắc.
Liễu hộ pháp đưa Vô Ưu đã bị thương về tới Vạn Tiên Lâu.
Liễu hộ pháp không phải thuộc hạ của Hạ Hầu Ngạn, lần này hắn ta rời đảo cũng không phải tới nghe phân công của Hạ Hầu Ngạn.
Chỉ có điều, Hạ Hầu Ngạn điêu động lông phượng hoàng giúp hắn ta tìm kiếm Cầu lão.
Để báo đáp lại, hắn ta cũng sẽ thay Hạ Hầu Ngạn làm một vài chuyện nằm trong khả năng của mình.
"Tứ công tử."
Hắn ta đỡ Vô Ưu vào sương phòng.
Hạ Hầu Ngạn nhìn thấy Vô Ưu vết thương chồng chất, sắc mặt trâm xuống: "Ai đánh ngươi ra nông nỗi này?"
Vô Ưu quỳ một chân trên đất, suy yếu nói: "Là Ngọc Diện La Sát..."
Hạ Hầu Ngạn giật nảy cả mình: "Hắn ta cũng tới kinh thành rồi à?"
Ngọc Diện La Sát là người của liên minh sát thủ, chỉ có minh chủ của liên minh sát thủ cùng với mấy vị đệ tử tín nhiệm mới biết thân phận thật sự của hắn ta.
Vô Ưu nhẫn nhịn sự đau nhức kịch liệt toàn thân nói: "Nếu như không phải nửa đường xuất hiện một tên Ngọc Diện La Sát... Thuộc hạ đã đắc thủ rồi..."
Hạ Hầu Ngạn buồn bực nói: "Liên minh sát thủ dám làm hỏng đại sự của thành chủ phủ ta? Lục môn chủ và những người khác đâu?"
Vô Ưu lắc đầu: "Thuộc hạ không biết..."
Hạ Hầu Ngạn nhìn về phía Liễu hộ pháp bên cạnh.
Liễu hộ pháp nói: "Khi ta đuổi tới, hai vị cao thủ của thành chủ phủ đã chết rồi, Lục môn chủ không rõ tung tích.
Hạ Hầu Ngạn siết chặt nắm đấm: "Liên minh sát thủ!"
Liễu hộ pháp lại nói: "Ngoài ra, còn có một việc phải bẩm báo với tứ công tử."
Hạ Hầu Ngạn nói: "Ngươi nói đi."
Liễu hộ pháp lấy ra một phi tiêu hoa lê: "Người của Bách Hoa Cung cũng tới rồi, ngăn cản ta và Vô Ưu đưa trưởng tử của Vệ gia đi."
Hạ Hầu Ngạn nhận lấy, quan sát kỹ đường vân phía trên: "Quả thật là ám khí của Bách Hoa Cung. Thật là kỳ lạ, chỉ là một Vệ gia nho nhỏ mà thôi, tại sao lại có liên quan với hai thế lực lớn này?"
Liễu hộ pháp nói lời thấm thía: "Tứ công tử, nếu như phía sau Vệ gia là liên minh sát thủ và Bách Hoa Cung, chỉ e hành động lâm này sẽ có chút khó khăn."
Hạ Hầu Ngạn bước đi thong thả mấy bước trong phòng, như có điều suy nghĩ nói: 'Liên minh sát thủ nghe lệnh của thành chủ phủ, chỉ cần ta để lộ thân phận, không sợ không đè được Ngọc Diện La Sát, còn Bách Hoa Cung... Mặc dù chỉ là một môn phái ẩn thế, nhưng nghĩa phụ đã hạ lệnh, không được trêu chọc người của Bách Hoa Cung."
Liễu hộ pháp gật đầu.
Chính bởi vì như vậy, hắn ta mới từ bỏ ý định giao thủ với đối phương, trực tiếp đưa Vô Ưu rời đi.
Hạ Hầu Ngạn nghi ngờ hỏi: "Liễu hộ pháp, ngươi có biết tại sao nghĩa phụ ta lại kiêng kị Bách Hoa Cung như vậy không?”
Liễu hộ pháp nói: "Thành chủ không phải kiêng kị, là..."
Hạ Hầu Ngạn không hề chớp mắt nhìn Liễu hộ pháp: "La cái gì?"
Liễu hộ pháp ý thức được mình đã lỡ lời, ngượng ngùng cười một tiếng: "Thật ra ta cũng không rõ lắm, ta đoán mò thôi."
Hạ Hầu Ngạn nhìn chằm chằm Liễu hộ pháp, thu hồi ánh mắt, nói với Vô Ưu: "Ngươi lui xuống dưỡng thương đi, mấy ngày nay không cần đi theo."
Vô Ưu cúi đầu nói: "Vô Ưu không thể hoàn thành nhiệm vụ, tự xin lãnh phạt!"
Hạ Hầu Ngạn khoan dung nói: "Người ngươi đối đầu là Ngọc Diện La Sát, đánh không lại cũng không trách ngươi, chữa khỏi vết thương rồi hãng đến phuc mệnh."
Vô Ưu cảm động nói: "Vâng, công tử!"
Lại nói đến sau khi Tô Huyên giết chết hai tên thuộc hạ của Hạ Hầu Ngạn, tên thứ ba thì giữ lại mạng sống.
Tô Huyên phong bế huyệt đạo của hắn ta, trói gô hắn ta lại.