Tướng Quân, Phu Nhân Bảo Ngài Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 2316 - Chương 2352: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 3

Chương 2352: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 3 Chương 2352: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 3Chương 2352: Thẳng Thắn, Bí Mật Của Bách Hoa Cốc 3

Lục Ngạo Thiên thẹn quá thành giận gầm thét: "Ngươi làm gì vậy! Có bản lĩnh thì giết ta đi! Ta cảnh cáo ngươi, đừng tưởng rằng ngươi là Ngọc Diện La Sát thì lão tử sẽ sợ ngươi! Có bản lĩnh thì cởi trói cho lão tử, đánh thêm một trận với lão tử! Xem lão tử có làm thịt ngươi không!"

"ồn ào."

Tô Huyên điểm huyệt câm của hắn ta.

Lục Ngạo Thiên trừng mắt thật to.

Ưm um uml

Ông nội ngươi!

Tô Huyên suy nghĩ xem đưa Lục Ngạo Thiên đến Vệ gia, hay là đến phủ Hộ Quốc Công.

Tô Huyên lựa chọn phủ Hộ Quốc Công.

—— Tuyệt đối không phải vì để hóng chuyện của thúc phụ.

Hôm nay Tô Thừa trải qua thời khắc xấu hổ nhất từ khi sinh ra đời cho đến nay.

Bọn người Trình Tang, Vệ lão thái quân bị bộ dạng thê thảm của ông làm cho cả kinh đến nỗi bài lá cây cũng không đánh được nữa.

Rõ ràng hôm qua vẫn còn là hộ quốc công phong độ nhẹ nhàng, hôm nay lại giống như muốn bán mình chôn cha.

Nếu Tần Thương Lan mà biết được, chẳng phải sẽ đùng đùng giết từ biên quan về hay sao?

Tô Thừa muốn chết đây mà.

Nhưng dù sao quỳ cũng đã quỳ rồi, nếu cứ như vậy mà đứng dậy, như như sẽ lúng túng hơn.

Hai đứa nhỏ này, hại chết vi phụ rồi!

Ông cúi đầu tháo miếng vải trắng trên đầu xuống.

Tô Tiểu Tiểu thắt nút chết, tháo cả nửa ngày cùng không mở được.

Ngược lại, chữ thảm được viết bằng máu trên đó bị mồ hôi của ông làm mờ đi, nhìn càng thảm hơn.

Ông nhắm mắt, lại tháo cành mận gai sau lưng.

Không cẩn thận, bị gai trên cành mận đâm trúng.

Luống cuống tay chân cả nửa ngày, hình tượng không cứu vớt được nửa phần, độ thảm trực tiếp tăng cao

Trình Tang nhẹ giọng hỏi: "Vừa rồi con muốn nói chuyện gì?"

Tô Thừa thật sự khó mà mở miệng được, chỉ đành ngậm miệng am ừ nói: 'Ừm wm um wm um ừm wm ừm.' Con muốn nói với một mình mẹ thôi.

Tô lão phu nhân nói Trình Tang: "Nó muốn nói với một mình bài”

Thân thể Tô Thừa run lên một cái.

Không phải chứ? Vậy mà cũng nghe ra được?

Vệ lão thái quân khéo hiểu lòng người mà buông bài lá cây trong tay xuống: "Hôm nay đánh đến đây trước đi, ngày mai bọn ta lại đến."

Tô lão phu nhân vẫn chưa thỏa mãn thở dài: "Được rồi được rồi, hai người nói chuyện đi, không quấy rây hai người nữa."

Đào thị đỡ Vệ lão thái quân và Tô lão phu nhân đứng dậy.

Ba người thở dài, dáng vẻ đoan trang ra khỏi phòng.

Vệ lão thái quân vẫn không quên lịch sự đóng cửa lại.

Nhưng sau khi đi được ba bước.

Ba người sấm rên gió cuốn xoay người lại, đồng loạt áp tai lên khe cửal

Tô Tiểu Tiểu quả quyết bị gạt ra bên ngoài: "..."

Có chuyện gì vậy?

Ta mới đi có một lúc, vậy mà khi quay lại ngay cả chỗ đứng cũng mất rồi?I

Vệ Đình ôm Tiểu Khổng Tước mập, thi triển khinh công đưa nàng lên nóc nhà.

Sau đó phát hiện, vị trí tốt nhất trên nóc nhà cũng bị người ta nhanh chân giành trước.

Tô Huyên yên tĩnh cười một tiếng: "Biểu muội, biểu muội phu."

Tô Tiểu Tiểu siết chặt nắm đấm mập ú, trong lòng gao thét như ác long!

Trong phòng.

Trình Tang ôn hòa nhìn Tô Thừa: “Đứng lên mà nói đi."

Tô Thừa thấp giọng nói: "Con nói xong rồi mới đứng."

Trình Tang cười: ˆVậy được, con nói đi.'

Tô Thừa hít sâu, lấy làm hổ thẹn nói ra chuyện của Bạch Hi Hòa.

Trình Tang bình tĩnh nghe xong, nói với Tô Thừa: "Bây giờ con có thể đứng lên rồi."

"Hửm?"Tô Thừa ngẩn người, ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt ôn hòa và hiền lành của Trình Tang.

Trình Tang mỉm cười: "Thật ra ta đã biết từ lâu rồi."

Tô Thừa càng kinh ngạc hơn.

Là cái tên mồm loa Tô Ly kia, nhất thời không để ý bán đứng thúc phụ nhà mình.
Bình Luận (0)
Comment