Chương 2366: Dùng Tuyệt Chiêu 3
Chương 2366: Dùng Tuyệt Chiêu 3Chương 2366: Dùng Tuyệt Chiêu 3
Bỗng nhiên, ông ta nghe thấy những tiếng xì xụp xì xụp nhỏ.
Ông ta mở mắt ra nhìn thử, thì thấy tiểu đậu đinh đáng yêu đứng ở cửa.
Trong tay mỗi tiểu đậu đinh cầm một cái bánh bao thịt lớn.
Bóng bẩy, mùi thịt tỏa ra xung quanh, vô cùng hấp dẫn.
Từ khi Lục Ngạo Thiên bị Ngọc Diện La Sát bắt tới đây, đã chưa được ăn chút gì rồi, bụng đói kêu vang từ lâu.
Ông ta nhìn ba tiểu đậu đinh khoẻ mạnh kháu khỉnh, ánh mắt lấp lóe, nặn ra một nụ cười dỗ dành nói: "Nhóc con, các ngươi là con cái nhà ai vậy?”
Đại Hổ nói: "Con mẹ."
Lục Ngạo Thiên: Ngươi mắng tal!!
Trong túi của ba đứa nhỏ toàn là kẹo, nhiều đến nỗi sắp không chứa được nữa.
Lục Ngạo Thiên vì một miếng ăn mà nhẫn nhịn.
Ông ta nhìn tên nhóc nhỏ nhất dễ lừa nhất bên cạnh, cười nói: "Trong túi ngươi nhiều kẹo như vậy, ăn có hết không?”
Tiểu Hổ sờ yếm nhỏ: "Nãi nãi!"
Lục Ngạo Thiên trừng mắt: Lại mắng tal
Ngay khi ông ta định thi triển dụ dỗ với tên nhóc ôn hòa nhất ở giữa, Tô Tiểu Tiểu xuất hiện.
"Mẹ!"
Ba đứa nhỏ xoay người, bịch bịch bịch nhào vào trong lòng nàng.
Lục Ngạo Thiên càng mơ hồ hơn.
Nha đầu này... Có con lớn như vậy rồi sao?
Tô Tiểu Tiểu xoa đầu nhỏ của ba đứa: "Đi tìm sư công chơi đi."
"Vâng!"
Ba đứa nhỏ gật gật đầu, ngoan ngoãn đi gây rắc rối cho sư công.
Tô Tiểu Tiểu cam một bánh bao thịt lớn và một bình rượu mơ, đi đến trước mặt Lục Ngao Thiên.
"Ngươi tốt xấu gì cũng là một môn chủ, vậy mà lại đi lừa gạt đồ ăn của mấy đứa con nít, có xấu hổ quá không?"
“HU
Lục môn chủ quay mặt đi không để ý tới Tô Tiểu Tiểu. Tô Tiểu Tiểu cũng không tức giận, lắc lắc cái bánh bao thịt lớn trong tay: "Muốn ăn không? Nhân thịt cừu đó.'
Lục Ngạo Thiên không chút dao động.
Tô Tiểu Tiểu mỉm cười: "Chỉ cần ngươi nói cho ta biết, Hạ Hầu Ngạn để ý cái gì nhất, với cả cao thủ lợi hại nhất bên cạnh Hạ Hầu Ngạn là ai, những thứ đồ ngon này sẽ là ——"
Lục Ngạo Thiên gâm thét lên: "Thứ Hạ Hầu Ngạn để ý nhất tất nhiên là vị trí người kế thừa của thành chủ phủ rồi! Thành chủ hứa hẹn với hắn ta, chỉ cần điều khiển hoàng thất Đại Chu, sẽ cho hắn ta kế thừa vị trí thành chủ của mình! Cao thủ lợi hại nhất bên cạnh hắn ta chính là kẻ tên Phong Vô Thường, là một trong ngũ đại trưởng lão của thành chủ phủ!"
"Ta nói những chuyện này tuyệt đối không phải bởi vì bánh bao thịt của ngươi! Ta là người có nguyên tắc!"
"Ta chỉ cân bánh bao ngọt!"
Tô Tiểu Tiểu: "..."
Tô Tiểu Tiểu đem đến cho ông ta bánh bao đường đỏ, bánh bao đường đậu phộng, bánh nướng đường đỏ.
Lục Ngạo Thiên sắp đói thành chó, nhanh chóng cắn một miếng.
Linh hồn của ông ta bay thẳng lên trời: "*Ông nội nói! Ngon quá vậy!"
Thức ăn trên đảo dở muốn chết, không phải cá thì là tôm.
Ra khỏi đảo mới phát hiện bên ngoài lại có nhiêu đồ ăn ngon như vậy.
Bánh bao ngọt của cửa hàng này là món ngon nhất.
Ông ta lại cắn một miếng bánh nướng.
AI
Bánh nướng cũng ngon như vậy!!!
Hai mắt Lục Ngạo Thiên phát ra ánh sáng màu xanh, bắt đầu ăn hổ đói.
Tô Tiểu Tiểu ngồi trên băng ghế nhỏ đối diện ông ta, hai tay chống cằm nhìn ông ta: "Ngươi có muốn nói cho ta biết thêm một vài tin tức khác nữa không?"
"Không phải ta đã nói xong rồi sao?"
Miệng của Lục Ngạo Thiên rất bận!
Tô Tiểu Tiểu nói: "Lúc nãy ngươi nói, Hạ Hầu Ngạn đến Đại Chu điều khiển hoàng thất là bởi vì trở thành thành chủ đời tiếp theo, nhưng không phải hắn ta là con nuôi sao? Con nuôi cũng có tư cách trở thành người thừa kế hả?"
Lục Ngạo Thiên ăn một miếng bánh bao đường đỏ, một miếng bánh nướng đường đỏ, phồng má nói: "Đảo chủ không có con trai ruột, chỉ có bốn đứa con nuôi!"
"Ồ”" Tô Tiểu Tiểu nhíu mày lại: "Tại sao ông ta không có con trai ruột?"